Chúng ta là anh em là câu chuyện xảy ra vào thập niên 1980, kể về bốn anh em ruột trưởng thành trong một gia đình nghèo. Người anh cả giàu đức hi sinh, luôn sống vì các em mà quên đi hạnh phúc riêng của bản thân mình. Người anh hai Mã Học Quân tính tình bướng bỉnh, ngỗ nghịch nhưng cơ trí thông minh, có đầu óc kinh doanh hết sức nhạy bén. Mã Học Quân là nhân vật được xây dựng khá sinh động và thú vị.
Đây là một bộ phim vô cùng sâu sắc và giàu tính nhân văn. Lời thoại, cách hành xử cũng như nội tâm của các nhân vật qua mỗi tập đều khiến ta phải suy ngẫm, dạy cho ta nhiều triết lí nhân sinh trong cuộc đời. Khác xa với những phim 'Thần tượng' nhạt nhẽo, Chúng ta là anh em phản ảnh chân thực cuộc sống, gia đình và giấc mơ về một tình yêu khắc cốt ghi tâm đầy trắc trở suốt 20 năm. Mình rất thích cá tính của Mã Học Quân (một nhân vật không được xây dựng quá hoàn hảo mà như bước ra từ hiện thực) làm mình nhớ tới chàng Rhett Butle trong Cuốn theo chiều gió. Còn 'Một nhành hoa' rất giống với hình tượng nàng Tiểu Long Nữ trong Thần điêu đại hiệp.
Bộ phim khiến ta xúc động ngay từ tập đầu tiên, sau đó lại cùng sống, cùng cảm nhận nỗi buồn và đau với những sóng gió cũng như diễn biến tâm lí của nhân vật qua từng tập…
Bình thường bản thân chúng ta luôn có câu hỏi: tình yêu là gì, ta là ai, điều gì là quan trọng nhất trong cuộc sống... Bộ phim này sẽ từ từ giúp ta trả lời câu hỏi đó. Điện ảnh chính là phương tiện để chúng ta khám phá bản thân mình sâu hơn.
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Hoa Lôi Lôi, thần sắc ung dung, thuần khiết mĩ lệ và tư thái dịu dàng, cao quí điển nhã của cô đã làm trái tim Mã Học Quân chấn động. Có thể nói, 'Một nhành hoa' như là "nữ thần thánh khiết" mà các chàng trai mơ ước.
Hoa Lôi Lôi căn bản không hề giống với những người con gái khác, cô ấy không thích ồn ào, cũng không hay bộc bạch ý nghĩ của bản thân, hay khiến người khác phải tiếp nhận ý kiến của mình. Thời gian rỗi, cô ấy chỉ ngồi một mình ở một góc không có ai, yên lặng suy nghĩ. Bức họa trong vắt như màu trời này đã cảm động Học Quân sâu sắc. Không hỏi 'Một nhành hoa' nghĩ gì nữa, nhưng Học Quân cảm thấy những chuyện mà cô ấy nghĩ, anh đều hiểu, đều có thể lí giải. Có lúc Học Quân còn thương cảm mà cho rằng, người con gái trước mắt mình quả thật vô cùng đáng thương, cần phải có ai đó yêu thương và quan tâm đến. Người con gái trong sáng mĩ lệ này chính là ái nhân trong mộng của anh. Người con gái bề ngoài mỏng manh yếu đuối này khiến Học Quân rất muốn đến bên cạnh cô.
'Một nhành hoa' là giấc mộng của chàng trai nghèo, muốn vươn lên thành 'Hoàng tử' để mang lại hạnh phúc cho 'Công chúa'. Học Quân nhớ thương và mong đợi 'Một nhành hoa' với tất cả tình yêu, dịu dàng và nhiệt thành nhất. Anh tin sự chờ đợi kiên nhẫn sẽ mang lại kết quả cũng như anh dám chắc tình yêu của mình sẽ mang lại hạnh phúc cho 'Một nhành hoa' suốt đời.
Có thể Mã Học Quân không có cái vẻ hào hoa, đa tình, nhưng bù lại anh có nét cứng cỏi của đàn ông, có cái phớt đời từng trải, có nụ cười thật ấm áp dành cho người mình yêu, có một chút táo bạo cần thiết khiến con gái phải thích; và hơn ai hết anh ấy có một trái tim nồng nhiệt đủ để sưởi ấm cho người con gái vốn thiếu thốn tình cảm như Hoa Lôi Lôi. Anh ấy biết con đường đi vào trái tim cô ấy, anh ấy biết cách nắm tay cô ấy, biết cách hôn lên đôi tay ấy; anh ấy biết làm cho cô ấy vui và xua đi những nỗi lo lắng về tình yêu, về hôn nhân trong lòng cô ấy. Học Quân chắc chắn có những ưu điểm khiến cho 'Một nhành hoa' muốn đồng hành cùng anh ấy, khiến cho cô ấy lựa chọn anh ấy mà không phải ai khác, hoặc đơn giản chỉ là hai con tim họ cùng chung nhịp đập và họ sinh ra là để dành cho nhau.
Tình yêu của Mã Học Quân và 'Một nhành hoa' không theo cái cách bột phát, lộ liễu, gấp gáp, mà có phần "cổ điển" trong cái nghĩa kín đáo, sâu nặng, bền lâu. Càng cho đi nhiều, chúng ta càng cảm nhận được sự hiện hữu của tình yêu. Tình yêu hiển hiện trong mọi cảm xúc – trong nỗi lo lắng, khao khát, hi vọng và cả sự oán giận. Tình yêu luôn là thứ tình cảm đặc biệt nhất, chân thành và không vụ lợi. Tình yêu sẽ đến khi khao khát chiếm hữu trong ta mất đi, khi ta không còn cần hoặc muốn quá nhiều. Và trên hết, đó là khi ta biết chấp nhận rằng những gì ta yêu thương sẽ không bao giờ là vĩnh cửu nhưng nó sẽ vĩnh cửu trong mỗi khoảnh khắc tươi đẹp của cuộc đời.
Anh Tử là người sống thực tế nên chẳng thể có được vẻ băng thanh ngọc khiết của 'Một nhành hoa'. Anh Tử từng khẳng định với Học Quân rằng: "Đối diện với tình yêu, ai là người vĩ đại trong hai ta? Em vĩ đại bởi vì em đợi cây sắt nở hoa".
Học Quân có thể báo đáp tấm chân tình của Anh Tử nhưng anh chẳng thể yêu cô được như 'Một nhành hoa'. Tình yêu của Học Quân đối với Anh Tử phần nhiều là sự đáp đền. 'Một nhành hoa' vẫn sống ở sâu thẳm lòng anh, tâm hồn họ mãi mãi thuộc về nhau… Giống như trong cuộc đời này, ở bên cạnh nhau chưa chắc đã là yêu, khi xa nhau rồi, chưa hẳn đã dứt tình.
Bộ phim còn cho chúng ta thấy: Vinh quang của cuộc đời không phải ở việc không bao giờ thất bại mà là vấp ngã rồi đứng lên. Tình yêu thương và sự nâng đỡ, chia sẻ là điều mà chúng ta luôn cần có trong cuộc đời, nó làm mọi người sống vui hơn, tốt hơn và ý nghĩa hơn. Trong cuộc đời của con người luôn đầy rẫy những khó khăn vất vả, nhưng điều đáng quí là trong nỗ lực đấu tranh của bản thân, họ đã tự viết lên bài ca của cuộc đời mình, tuy rằng niềm vui và đau khổ luôn cùng tồn tại.
Thái Hà (Nhân Văn Blog)
chimennho_baytoinhungvisao