Tiểu Yến Tử, cô cách cách nhí nhảnh, hồn nhiên, thẳng thắn, chân thật, bản lĩnh vững vàng, gan góc. Cô gái có nụ cười tươi, đôi mắt to tròn và những hành động chẳng giống ai...
Cuộc sống nơi cấm cung với những hiểm nguy càng làm Tiểu Yến Tử bộc lộ rõ những tính cách đáng yêu của mình. Cô cùng bạn bè sát cánh, chống lại những kẻ xấu xa, những bất công, ngang trái... Lúc nào cũng thế, Tiểu Yến Tử như con chim én nhỏ vút cao, ngày càng cao trên bầu trời tự do, thanh bình và chứa chan tình yêu thương của con người. Tiểu Yến Tử cũng bước ra từ đói khổ, khó nhọc, bằng sự nhanh trí, thông minh và chân thật của cô, tự tìm cho mình một gia đình yêu thương hạnh phúc.
Khép lại những gì đã qua, đầy ấn tượng và mở ra một trang cổ tích mới, vẫn là những gương mặt cũ thân quen cùng những người tốt, kẻ xấu, đố kị, ta vẫn lại thấy một Tiểu Yến Tử bướng bỉnh, chân thành, khao khát tự do, khao khát muốn phá vỡ cuộc sống trầm buồn, thâm nghiêm nơi cung cấm. Cô dám làm mọi điều, chống lại những tôn ti trật tự, gây ra biết bao náo loạn giữa hoàng cung khiến cho biết bao người lo lắng...
Cô ấy đá cầu, phi ngựa, học võ, hay đánh nhau, phá bỏ mọi khuôn cách, thẳng thắn, dám nghĩ, dám làm, dám nói... như một con én nhỏ, sống theo cách riêng của mình, trong khi mọi người đi lại thì nó bay lượn, lí lắc, chỗ này một chút, chỗ kia một chút, chẳng giống ai...
Mồ côi cha mẹ, phải làm đủ mọi nghề, mãi võ mưu sinh, lừa bịp lặt vặt, nhưng Tiểu Yến Tử vẫn giữ được một trái tim không biết độc ác. Cuộc sống khổ cực, thiếu thốn tình thương chỉ đem đến cho cô một tính cách ngay thẳng, tấm lòng phóng khoáng và hào hiệp. Ngay cả bản thân cũng phải chật vật kiếm sống, cô chia sẻ căn phòng tồi tàn của mình với những người bạn mới quen, thất cơ lỡ bước, cưu mang trẻ nhỏ, người già. Cô gái thất học làm những vần thơ ngô nghê như "Mắt của sư phụ tròn thật tròn, đấm vào một cái mất nửa bên". Nhưng không vì thế mà coi thường sự học, mình thấy cảm động khi Yến Tử cố nhét 2 cây nến ăn trộm được vào ngực áo, đem về cho lũ trẻ cô nuôi nấng học bài lúc đêm khuya.Tiểu Yến Tử làm mình tin vào bản chất tốt đẹp của con người, một cô gái mồ côi, không được giáo dục, vẫn biết hướng thiện, trở thành một con người biết sống chân thành vì người khác.
Có một cô gái chẳng hề
giống ai!
Tôi chính là cô gái ấy đấy...
Dù là ai, Tiểu Yến Tử vẫn là cánh én nhỏ hồn nhiên, đem đến chốn non nước lặng lẽ nơi hậu cung biết bao xao động, tô điểm cho cuộc sống vốn chỉ có màu xám nơi đây!
Ve vẻ vè ve
Nghe vè tôi kể
Về một cách cách
Tính khí hơi ngang
Lại khá ngông cuồng
Bản lĩnh vững vàng
Chân thành gan góc
Chống lại tôn ti
Trật tự triều đình.
Ve vẻ vè ve
Cái vè cách cách
Khí phách nam nhi
Chẳng hay dịu dàng
Mà càng nghịch ngợm
Nàng yêu cuộc sống
Phóng khoáng tự do
Đi giữa cuộc đời
Chông gai sôi nổi
Nàng thích học võ
Phi ngựa bứt nhanh
Bay lượn chỗ này
Lí lắc chỗ kia
Như con én nhỏ
Giữa chốn hồng trần.
Ve vẻ vè ve
Cái vè cách cách
Hay cười trừ khóc
Chẳng trách móc ai
Mà tự giận mình
Nụ cười của nàng
Là cả mùa xuân
Chẳng thay biến đổi
Phá cỡ cuộc sống
Trầm buồn thâm nghiêm
Tận nơi cung cấm.
Ve vẻ vè ve
Ngày xưa cách cách
Là một cô gái
Ăn vận lấm lem
Nàng không biết chữ
Nhưng thương lũ trẻ
Dạy chúng học bài
Bài Tam Tự Kinh
Duy nhất nàng thuộc
Nàng có trái tim
Không biết độc ác
Cuộc sống khổ cực
Thiếu thốn tình thương
Mà tấm lòng nàng
Ngày càng hào hiệp
Đôn hậu trong sáng
Đáng quý biết bao!
(Bài vè được viết năm học lớp 8)
BỘ SƯU TẬP HOÀN CHÂU CÁCH CÁCH
Thái Hà (Nhân Văn Blog)
chimennho_baytoinhungvisao