Thứ năm, 21/11/2024 - 14:48
Ta tiếc rằng

Ta tiếc rằng

đã không thể gặp chàng trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời.
Không phải mỗi người

Không phải mỗi người

đều có thể trưng nỗi đau đớn lên mặt, cho dù không trưng ra mặt, thì nỗi đau trong lòng cũng nhức nhối không kém một phân.
Tam sinh duyên

Tam sinh duyên

Ba kiếp ba đời, nàng và chàng, có phải là định mệnh đi ngược lại nhân duyên không...
Thế gian này

Thế gian này

sẽ không có một Tố Tố trên núi Tuấn Tật nữa. Đó chẳng qua chỉ là một giấc mộng của thượng thần Bạch Thiển - con gái của Bạch Chỉ Đế Quân...
Status 136 trên Nhân Văn Blog

Status 136 trên Nhân Văn Blog

“Đến kiếp sau, anh hi vọng được sinh ra làm một chiếc nhẫn, một cặp kính hay một quyển nhật kí...những thứ bình thường để em có thể mua anh về, nó sẽ vui vẻ ở bên em...mãi mãi...cho đến bao giờ em ...
Status 122 trên Nhân Văn Blog

Status 122 trên Nhân Văn Blog

Anh Tử là người sống thực tế nên không thể có vẻ băng thanh ngọc khiết của 'Một nhành hoa'. Anh Tử từng khẳng định với Học Quân rằng: "Đối diện với tình yêu, ai là người vĩ đại trong hai ta? Em vĩ ...
Status 102 trên Nhân Văn Blog

Status 102 trên Nhân Văn Blog

Ở con người Lệnh Hồ Xung đã ngưng tụ tình yêu và căm giận, cay đắng và ngọt bùi, ngưng tụ tất cả các loại dấu ấn của xã hội. Thông minh lanh lợi mà cơ trí hóm hỉnh, hiền lành dễ gần mà thâm tình cố ...
Status 96 trên Nhân Văn Blog

Status 96 trên Nhân Văn Blog

"Tại vì, trong chớp nhoáng và rất bất ngờ, em đã có mặt trong đời anh, em đã tồn tại trong trái tim anh, tại vì một khảnh khắc có em đã là quá nhiều đối với anh rồi. Ngày hôm qua đã là quá khứ, ngày ...
Status 95 trên Nhân Văn Blog

Status 95 trên Nhân Văn Blog

Một người phụ nữ đang run lên vì sợ những kẻ thù trong tâm trí mình, một ông già yêu bà ấy sâu sắc hơn chính cuộc sống của mình, đang khe khẽ khóc trong góc phòng, mặt giấu vào lòng bàn tay. Ông cố ...
Status 94 trên Nhân Văn Blog

Status 94 trên Nhân Văn Blog

“Tôi chẳng có gì đặc biệt. Tôi chỉ là một người bình thường với những suy nghĩ bình thường, và tôi sống một cuộc đời bình thường. Chẳng có tượng đài nào dành cho tôi và tên tôi sẽ sớm bị quên lãng, ...
Status 93 trên Nhân Văn Blog

Status 93 trên Nhân Văn Blog

Tình yêu không bao giờ già cỗi: Có thể tóc đổi màu, đôi má hết tròn trĩnh, nhưng hai trái tim yêu nhau không bao giờ cảm thấy giá lạnh, vì trong tim chỉ có sự nắng ấm của mùa hè… Trích dẫn từ bài ...
Status 92 trên Nhân Văn Blog

Status 92 trên Nhân Văn Blog

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cô lại cảm thấy như mình mới mười bảy; cảm thấy như chưa hề có bao nhiêu năm tháng qua, cứ như thể mọi giấc mơ của cô vẫn có thể thành hiện thực. Và chỉ trong một ...
Status 91 trên Nhân Văn Blog

Status 91 trên Nhân Văn Blog

Họ xa nhau mà lại đau đớn đến thế là vì tâm hồn họ gắn kết với nhau. Có lẽ tâm hồn họ đã và sẽ luôn gắn kết với nhau. Có lẽ họ đã sống nghìn kiếp trước kiếp này và trong mỗi kiếp ấy họ đều tìm thấy ...
Status 90 trên Nhân Văn Blog

Status 90 trên Nhân Văn Blog

"Phía sau mỗi tình yêu vĩ đại là một câu chuyện tình vĩ đại" Trích dẫn từ bài viết: Nhật kí tình yêu ...
Status 78 trên Nhân Văn Blog

Status 78 trên Nhân Văn Blog

Cốt truyện Tây du kí liên quan đến đạo Phật, nhưng tác phẩm không nhằm mục đích tuyên truyền đạo Phật. Đạo Phật ở đây được hiểu như một lí tưởng chính trị, một ước mơ về tự do, bình đẳng. Đó là dấu ...
Status 76 trên Nhân Văn Blog

Status 76 trên Nhân Văn Blog

Tôn Ngộ Không là nhân vật có tính hài hước, thể hiện rất rõ “tính thích hài hước” của tác giả. Có thể nói, thích bông đùa, hài hước và tài bông đùa, hài hước là cá tính và phẩm chất đặc biệt của ...
Thư viện ảnh

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Năm tháng có thể thay đổi dung nhan, khiến cho ta dần dần già đi, nhưng trái tim lại ngày càng rõ ràng trong sạch, không vướng bụi trần. Tôi nguyện làm một nữ tử như vậy, giống như hoa nhài trong góc sân cũ, cho dù trải qua bao nhiêu thế sự, vẫn giữ trái tim năm ấy như thuở ban đầu. 

Cái nghèo ở nhà văn là cái nghèo thanh cao, cái nghèo đáng trọng; cái nghèo phải ghi vào lịch sử văn hoá thế giới, vì có bao nhiêu ở trong tim, trong óc chúng ta rút ra cả để làm giàu cho tim óc thiên hạ.

Nhật mộ hương quan hà xứ thị?

Yên ba giang thượng sử nhân sầu.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một bầu trời trong xanh trong đôi mắt ngây ngô chẳng muộn phiền, một dòng sông trên bờ vai, một thế giới trong con tim nhỏ bé.

Cuộc đời sẽ là cái gì nếu không theo đuổi một giấc mơ?

Tôi là người luôn tách biệt với đám đông, luôn lạc lõng giữa dòng người. Thật ra chẳng có lý do nào cụ thể. Chỉ là bởi vì thế giới của họ, mình không chạm tới. Thế giới của mình, mình lại chẳng để ai chạm vào...

Năm tháng đã mài giũa, đánh bóng mọi góc cạnh của chúng ta khiến chúng ta trưởng thành. Nhưng tận sâu trong trái tim mỗi người vẫn là một đứa trẻ không muốn lớn lên.

Bụng chứa thi thư, phong thái tự đẹp!

 

Ngày tháng như sen,

bình dị là tao nhã.

Người văn hóa cao là người phát triển được đầy đủ mọi năng khiếu của tinh thần.

Ai cũng có một khoảng trống mà suốt một đời không một ai có thể chạm vào...

Tâm của tôi, mãi mãi có một tia sáng,

trong sáng an tĩnh, bất sinh bất diệt.

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm