Thứ ba, 19/03/2024 - 16:55
Status 160 trên Nhân Văn Blog

Status 160 trên Nhân Văn Blog

Tuổi ba mươi, khi khát khao được cống hiến nhưng cuối cùng lại phải nhốt mình trong những "ô cửa hẹp" của cuộc đời. Nhưng tự nhủ phải như con đại bàng kiêu hãnh, chúng ta phải thức dậy từ những khó ...
Status 156 trên Nhân Văn Blog

Status 156 trên Nhân Văn Blog

Khi ba mươi, đã qua rồi cái thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, cái thời với những ước mơ, những khát vọng chinh phục dám nghĩ dám làm. Trong người sục sôi ngọn lửa luôn hướng về phía trước, thất bại, gục ...
Status 162 trên Nhân Văn Blog

Status 162 trên Nhân Văn Blog

Tuổi ba mươi, ta đã đi được gần một nửa đời người, quãng đường phía trước còn rất dài, dù chưa biết cuộc sống của ta sẽ về đâu nhưng ta biết rằng phải hành động cho những kế hoạch ta đặt ra trong hôm ...
Status 161 trên Nhân Văn Blog

Status 161 trên Nhân Văn Blog

Tuổi ba mươi, đem giấu biệt nỗi buồn đâu đó, chẳng dễ gì tỏ bày cùng ai khác. Những ngộ nhận về cuộc đời, về lòng người hay những tù đọng quẩn quanh thi thoảng vẫn khiến bản thân nhiều mỏi mệt. Trích ...
Status 142 trên Nhân Văn Blog

Status 142 trên Nhân Văn Blog

Có lúc ta thấy cô đơn vì không được ai thấu hiểu. Có lúc ta cảm thấy sợ hãi, bị bỏ rơi và lo sợ cho những cảm xúc của mình. Đôi khi, ta lại chán ghét bản thân vì nghĩ rằng mình không tốt. Khi đó, ta ...
Status 141 trên Nhân Văn Blog

Status 141 trên Nhân Văn Blog

Trong cuộc sống, đôi khi từ bỏ bổn phận đối với xã hội và dành thời gian cho riêng mình là điều cần thiết nhằm tái tạo năng lượng và làm mới quan hệ với chính bản thân. Tuy nhiên, cũng có lúc rút lui ...
Status 144 trên Nhân Văn Blog

Status 144 trên Nhân Văn Blog

Hầu hết chúng ta, trước khi bắt tay vào một công việc nào đó đều mong chờ thành công. Thành công mang đến sự thăng hoa, niềm hạnh phúc; là sự công nhận, đền đáp xứng đáng cho những công sức và nỗ lực ...
Status 143 trên Nhân Văn Blog

Status 143 trên Nhân Văn Blog

Niềm tiếc nuối, ước ao ấy làm lòng ta đau nhói. Khi tâm trí ta trở về quá khứ và vẩn vơ với những kỉ niệm, ta lại đau đớn vô cùng. Khi ta đi đến tương lai và nghĩ đến những gì mình ao ước mà sẽ chẳng ...
Status 140 trên Nhân Văn Blog

Status 140 trên Nhân Văn Blog

Khi ta càng cố gắng hoàn thành một vấn đề gì thì nó càng trở nên phức tạp, ta dường như không thể tin tưởng vào chính mình nữa. Dường như xã hội, bạn bè, công việc, những người ta yêu quý không ủng ...
Status 138 trên Nhân Văn Blog

Status 138 trên Nhân Văn Blog

Sẽ có một ngày nào đó, ta thức dậy và nhận thấy mọi thứ quanh mình đang diễn ra thật tồi tệ. Sự mất mát mọi thứ đột ngột đã làm cho con người thấy mình trở nên trống rỗng vô định. Ta ước gì mặt đất ...
Status 115 trên Nhân Văn Blog

Status 115 trên Nhân Văn Blog

Ta chỉ đơn giản là một con người – cũng sống với niềm hi vọng và nỗi sợ hãi, cũng có tình thương yêu và lòng tự ái, cũng từng thay đổi tính khí và không ít lần xấu hổ như bao người khác. Và tất cả ...
Status 114 trên Nhân Văn Blog

Status 114 trên Nhân Văn Blog

Sợ hãi làm ta mất thăng bằng, bất an, nhưng không có nghĩa ta sẽ nản chí. Sự sợ hãi báo hiệu ta đang ở ngoài vùng thoải mái của mình, ở ranh giới giữa cuộc sống cũ và mới. Trích dẫn từ bài viết: Lạc ...
Status 113 trên Nhân Văn Blog

Status 113 trên Nhân Văn Blog

Thỉnh thoảng, khi đối diện với nỗi cô đơn của mình, tôi cảm thấy cuộc sống đang dành cho tôi một thời khắc trọn vẹn. Lúc đó, tôi cảm nhận được tình yêu và một điều gì đó rất lớn lao đang hiện diện ...
Status 112 trên Nhân Văn Blog

Status 112 trên Nhân Văn Blog

Nỗi buồn thường có ở những người bao giờ cũng theo đuổi một lối sống độc lập và do đó họ luôn rơi vào cô đơn… Trích dẫn từ bài viết: Nỗi cô đơn ...
Status 70 trên Nhân Văn Blog

Status 70 trên Nhân Văn Blog

"Nước mắt con người như từ biển tan ra Cũng một nỗi đau nên cùng vị mặn Tôi lội bão giông đi tìm tĩnh lặng Biển gầy đi sau những thét gào…(st)" Trích dẫn từ bài viết: Lãng quên tiếng thở dài ...
Status 67 trên Nhân Văn Blog

Status 67 trên Nhân Văn Blog

Nhiều khi trong cuộc sống ta tự hỏi mình rằng mình đang ở đâu, mình sẽ ra sao khi ngày mai đến... Đôi lúc chính ta cũng không biết được điều đó. Trong giấc mơ, đôi khi ta thấy mình đang chìm dần vào ...
Status 66 trên Nhân Văn Blog

Status 66 trên Nhân Văn Blog

Bạn biết không, khi ta không thể trốn chạy, và ta luôn phải dựa dẫm vào người khác, ta phải học cách khóc bằng nụ cười. Trích dẫn từ bài viết: Lãng quên tiếng thở dài ...
Status 64 trên Nhân Văn Blog

Status 64 trên Nhân Văn Blog

"...Nếu thật buồn em hãy về với biển Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa bờ Sẽ thấy bóng một người nao nao thức Sẽ vẫn còn nguyên vẹn một giấc mơ...(st)" Trích dẫn từ bài viết: Nếu thật buồn, em hãy ...
Status 52 trên Nhân Văn Blog

Status 52 trên Nhân Văn Blog

Những kí ức của ngày nào lại trở nên mạnh mẽ, cứ như chỉ vừa mới xảy ra ngày hôm qua. Tôi cảm thấy điều gì đó khiến lòng mình quặn thắt, điều gì đó sâu sắc và cũ xưa, điều gì đó khiến mình chao đảo ...
Status 40 trên Nhân Văn Blog

Status 40 trên Nhân Văn Blog

Cuộc đời này chính là một đại dương rộng lớn. Đôi khi chúng ta cảm thấy như thể mình sắp bị nhấn chìm đến nơi. Dòng nước quanh ta sao quá dữ dằn, và dường như nó chỉ muốn cuốn ta về một tương lai xa ...
Status 35 trên Nhân Văn Blog

Status 35 trên Nhân Văn Blog

Bố, khi bố rời xa thế gian này, để lại cho con sự tuyệt vọng và cô đơn, con ôm trong lòng nỗi đau khổ và lời tiễn biệt con chưa bao giờ nói. Nhiều đêm không ngủ, con lại nhìn thấy bóng dáng của bố. ...
Status số 5 trên Nhân Văn Blog

Status số 5 trên Nhân Văn Blog

Có nhiều sự việc nho nhỏ trong đời sống thường ngày, những khó chịu vụn vặt, có thể dễ dàng đưa đến bất bình và chia rẽ. Khi mình kéo căng một sợi dây thun, hoặc nó sẽ đứt, hoặc nếu bất ngờ mình ...
Status số 3 trên Nhân Văn Blog

Status số 3 trên Nhân Văn Blog

Thời gian trôi đi... Mặt đất trở nên tẻ nhạt như cảnh vật vào mùa đông và lòng người cũng trở nên chai đá như những tháng hè nóng bức... Cuộc sống bộn bề không biết bao lo âu, phiền muộn, thất ...
Thư viện ảnh

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Năm tháng có thể thay đổi dung nhan, khiến cho ta dần dần già đi, nhưng trái tim lại ngày càng rõ ràng trong sạch, không vướng bụi trần. Tôi nguyện làm một nữ tử như vậy, giống như hoa nhài trong góc sân cũ, cho dù trải qua bao nhiêu thế sự, vẫn giữ trái tim năm ấy như thuở ban đầu. 

Cái nghèo ở nhà văn là cái nghèo thanh cao, cái nghèo đáng trọng; cái nghèo phải ghi vào lịch sử văn hoá thế giới, vì có bao nhiêu ở trong tim, trong óc chúng ta rút ra cả để làm giàu cho tim óc thiên hạ.

Nhật mộ hương quan hà xứ thị?

Yên ba giang thượng sử nhân sầu.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một bầu trời trong xanh trong đôi mắt ngây ngô chẳng muộn phiền, một dòng sông trên bờ vai, một thế giới trong con tim nhỏ bé.

Cuộc đời sẽ là cái gì nếu không theo đuổi một giấc mơ?

Tôi là người luôn tách biệt với đám đông, luôn lạc lõng giữa dòng người. Thật ra chẳng có lý do nào cụ thể. Chỉ là bởi vì thế giới của họ, mình không chạm tới. Thế giới của mình, mình lại chẳng để ai chạm vào...

Năm tháng đã mài giũa, đánh bóng mọi góc cạnh của chúng ta khiến chúng ta trưởng thành. Nhưng tận sâu trong trái tim mỗi người vẫn là một đứa trẻ không muốn lớn lên.

Bụng chứa thi thư, phong thái tự đẹp!

 

Ngày tháng như sen,

bình dị là tao nhã.

Người văn hóa cao là người phát triển được đầy đủ mọi năng khiếu của tinh thần.

Ai cũng có một khoảng trống mà suốt một đời không một ai có thể chạm vào...

Tâm của tôi, mãi mãi có một tia sáng,

trong sáng an tĩnh, bất sinh bất diệt.

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm