Hoàn Châu Cách Cách là một câu chuyện tình yêu, tình yêu gia đình, tình yêu nam nữ giữa những con người tưởng như ưu việt, kì vĩ nhưng thực ra lại rất đỗi giản dị, bình thường: là Phụ Hoàng luôn tỏ ra nghiêm khắc nhưng sau đó lại phì cười vì những trò đùa nghịch ngợm đậm chất Tiểu Yến Tử hay trầm ngâm lắng nghe tiếng đàn, giọng thơ truyền cảm củaTử Vy; là Lệnh Phi người luôn hết lòng vì người đàn ông không phải chỉ thuộc về một mình mình; là Hoàng Hậu đau lòng khi thấy hầu gia Dung ma ma của mình tự hành hạ; là Kim Tỏa luôn trung thành, tận tụy với tiểu thư; và là mối tình đẹp như mơ của hai cặp đôi nhân vật chính!
Một Hoàn Châu Cách Cách với nhiều thông điệp về tình cảm gia đình, tình yêu và tình nghĩa giữa con người với con người, thông điệp về những mưu mô thủ đoạn hay lễ nghi phép tắc cuối cùng đều không thắng được tình yêu, không làm chủ được trái tim con người, cho dù người đó là 'người trên vạn người' Đương kim Hoàng thượng.
Hoàn Châu Cách Cách là câu chuyện cổ tích đẹp về một cô bé nghịch ngợm dân gian trở thành Cách cách rồi lấy hoàng tử, một câu chuyện hay về tình cha con, tình chị em và tình yêu, sự nghĩa hiệp, lãng mạn, tính bao dung... Từ bộ phim ta rút ra được bài học làm người nhẹ nhàng, nhưng thấm thía...
Mình rất thích lời của Càn Long nói với Thái hậu khi Tiểu Yến Tử bỏ nhà ra đi: "...Nếu gia đình là một mái ấm thì có bao giờ con trẻ phải bỏ nhà ra đi. Bây giờ không phải lúc luận tội mà phải lo kiếm con về..." hoặc khi Tiểu Yến Tử trở về thì nhà vua nói: "... Con bỏ nhà đi đừng tưởng ta không giận. Nhưng giữa giận và lo dĩ nhiên ta phải lo hơn...". Những câu nói đầy lòng yêu thương như vậy đứa trẻ nào cũng muốn nghe nhưng không phải bậc làm cha, làm mẹ nào cũng nói được như vậy...
Hoặc khi Tử Vy xin tội cho Hoàng hậu đã nói: "Trong những ngày lưu lạc con đã học được một điều, đức tính đẹp nhất nơi con người là biết tha thứ...". Rồi khi Tiểu Yến Tử gọi cha là Rồng ngủ gật, Tử Vy đã bảo: "... Cha có thể không tốt với mình, nhưng mình không thể bất kính với cha...". Những điều Tử Vy nói đến chỉ là những điều rất bình thường: Lòng độ lượng, bác ái, lòng kính trọng với cha mẹ... Nhưng có mấy ai làm được một cách tốt nhất những điều bình thường đó.
Và tình bạn! Mình cảm phục tình bạn chân thành và không hề tính toán giữa Liễu Thanh, Liễu Hồng, Tiêu Kiếm, Tử Vy, Tiểu Yến Tử, Nhĩ Khang, Vĩnh Kỳ, Hàm Hương, Mông Đan... Để giúp đỡ bạn bè, Tiểu Yến Tử, Tử Vy, Nhĩ Khang, Vĩnh Kỳ từ những kẻ có tất cả: Địa vị, cuộc sống no đủ, tương lai lại được bảo đảm trở thành những kẻ đào tẩu, đối đầu với bao gian nguy. Anh em mồ côi Liễu Thanh - Liễu Hồng hi sinh cơ nghiệp mà cả đời lao động mới dựng lên được, thậm chí đánh đổi cả tính mạng để giúp đỡ bạn bè, không một giây đắn đo suy nghĩ.Những con người không ruột rà máu mủ sống với nhau bằng cả tấm lòng, trao cho nhau cả sinh mệnh của mình. Tình yêu, tình thân, tình bạn - đó là những gì mình còn nhớ khi nghĩ về Hoàn Châu Cách Cách.
Với mình Hoàn Châu Cách Cách vẫn là bộ phim hay nhất từng được xem, nó gắn liền với bao nhiêu kỉ niệm tuổi học trò, là bộ phim đầu tiên tạo cho mình như cảm giác được sống cùng các nhân vật trong phim... Cho đến tận bây giờ, dù đã được xem khá nhiều bộ phim mang tầm vóc vĩ đại hơn, nhưng... nếu có ai đó hỏi mình thích phim nào nhất thì câu trả lời vẫn luôn là Hoàn Châu Cách Cách 1&2.
Từ những thước phim tới cuộc đời này lại còn có một khoảng cách lớn hơn nữa. Trong mỗi thước phim, trong những giấc mơ cổ tích, hãy cứ vui lòng để cho giấc mơ còn mãi, tươi đẹp, hồn hậu với những hình ảnh của Tiểu Yến Tử, Ngũ A Ka, Tử Vy, Nhĩ Khang... tồn tại vĩnh viễn trong lời hát ngọt ngào, phóng khoáng giữa cánh đồng cỏ xanh mênh mông...
"...Hãy để chúng ta được làm
bạn giữa chốn hồng trần.
Để có thể sống tự do thoải mái.
Được phi ngựa bứt nhanh
Và sống giữa cuộc đời sôi nổi.
Được uống rượu hát ca
về những niềm vui bất tận.
Oanh liệt, hào hùng là tuổi trẻ
thanh xuân..."
Thái Hà (Nhân Văn Blog)
chimennho_baytoinhungvisao