Thứ bảy, 27/04/2024 - 12:49
Có một ngày

Có một ngày

tôi chèo con thuyền mỏi mệt quay về, tự nói với chính mình, không cần giả bộ trẻ trung, chờ đợi một cuộc tương phùng lê hoa trắng tựa tuyết...
Thế gian phong cảnh muôn vàn

Thế gian phong cảnh muôn vàn

Những con người vội vã lướt qua nhau, đến như gió, đi như gió, vì vậy càng nên trân trọng.
Đời người có bảy nỗi khổ

Đời người có bảy nỗi khổ

Thời gian trôi qua như một cái búng tay, năm nào còn quan tâm được mất, tính toán bại thành, giờ đều đã thành khói mây qua mắt.
Có người nói, yêu một tòa thành

Có người nói, yêu một tòa thành

có lẽ là vì một phong cảnh sinh động trong thành, vì một câu chuyện cũ tuổi thơ, vì một căn nhà cũ quen thuộc. Hoặc là, chỉ riêng vì tòa thành đó. Giống như yêu một người, có lúc không cần bất cứ lý ...
Làm một người yên tịnh từ bi

Làm một người yên tịnh từ bi

Nếu trên đời này có việc gì khiến bạn phiền não khổ sở, nên học cách dửng dưng quên đi, chọn lựa kề cận một cảnh đẹp…
Cả đời này

Cả đời này

chỉ cầu đương lúc tuổi đẹp nhất được gặp gỡ người.
Mục tiêu của một người đặt ra càng cao

Mục tiêu của một người đặt ra càng cao

thì người đó càng phải đầu tư nhiều công sức. Tuy đã cố gắng hết mình vẫn không thực hiện được nhưng ít ra bạn cũng đi xa hơn người khác, cũng đã làm được rất nhiều so với người khác.
Có một loại năm tháng gọi là từ bi

Có một loại năm tháng gọi là từ bi

Bởi vì hiểu rằng, trên sân khấu nhân gian mênh mang này, từ lúc bắt đầu, đến khi hạ màn, một con người phải trải qua biết bao khó khăn, nên năm tháng mới khoan dung, nhân hậu...
Hoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ý

Hoa nở là hữu tình, hoa rơi là vô ý

Ba ngàn thế giới, mỗi một ngày đều sẽ có lướt qua, mỗi một ngày đều sẽ có trùng phùng. Bất cứ chấp ngã nào cũng đều là phiền não, duy chỉ có từ bỏ, mới có thể tự tại.
Một bậc Thiền giả

Một bậc Thiền giả

cái người đó truy cầu không phải là nội tâm sâu sắc thế nào, mà là làm thế nào để tâm trong như nước...
Thiền trong cuộc sống bình thường của chúng ta

Thiền trong cuộc sống bình thường của chúng ta

trong mỗi khoảnh khắc của một cái lướt qua. Chỉ cần nội tâm sáng suốt bình hoà, mặc cho gió mây cuốn sạch, sao tàn mộng khuyết, cũng có thể hoa thắm trăng tròn...
Thư viện ảnh

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Năm tháng có thể thay đổi dung nhan, khiến cho ta dần dần già đi, nhưng trái tim lại ngày càng rõ ràng trong sạch, không vướng bụi trần. Tôi nguyện làm một nữ tử như vậy, giống như hoa nhài trong góc sân cũ, cho dù trải qua bao nhiêu thế sự, vẫn giữ trái tim năm ấy như thuở ban đầu. 

Cái nghèo ở nhà văn là cái nghèo thanh cao, cái nghèo đáng trọng; cái nghèo phải ghi vào lịch sử văn hoá thế giới, vì có bao nhiêu ở trong tim, trong óc chúng ta rút ra cả để làm giàu cho tim óc thiên hạ.

Nhật mộ hương quan hà xứ thị?

Yên ba giang thượng sử nhân sầu.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một bầu trời trong xanh trong đôi mắt ngây ngô chẳng muộn phiền, một dòng sông trên bờ vai, một thế giới trong con tim nhỏ bé.

Cuộc đời sẽ là cái gì nếu không theo đuổi một giấc mơ?

Tôi là người luôn tách biệt với đám đông, luôn lạc lõng giữa dòng người. Thật ra chẳng có lý do nào cụ thể. Chỉ là bởi vì thế giới của họ, mình không chạm tới. Thế giới của mình, mình lại chẳng để ai chạm vào...

Năm tháng đã mài giũa, đánh bóng mọi góc cạnh của chúng ta khiến chúng ta trưởng thành. Nhưng tận sâu trong trái tim mỗi người vẫn là một đứa trẻ không muốn lớn lên.

Bụng chứa thi thư, phong thái tự đẹp!

 

Ngày tháng như sen,

bình dị là tao nhã.

Người văn hóa cao là người phát triển được đầy đủ mọi năng khiếu của tinh thần.

Ai cũng có một khoảng trống mà suốt một đời không một ai có thể chạm vào...

Tâm của tôi, mãi mãi có một tia sáng,

trong sáng an tĩnh, bất sinh bất diệt.

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm