Thứ hai, 09/12/2024 - 06:52
Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi

Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi

Chẳng cầu trong những năm tháng đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. Có một khoảnh sân đầy cây cỏ, chậm rãi ...
Hãy để tôi làm một áng mây bay

Hãy để tôi làm một áng mây bay

Có khi, lựa chọn cùng tịch mịch làm bạn, đem sóng gợn bất chợt trong lòng, dần dần hòa vào dòng nước sâu trong vắt, cũng xem như đã tu luyện đến một cảnh giới thiền nào đó. 
Chúng ta luôn là những kẻ theo đuổi giấc mơ

Chúng ta luôn là những kẻ theo đuổi giấc mơ

như một lữ khách không biết mỏi mệt, giữa thế gian huyên náo này đuổi theo danh lợi, đuổi theo tình cảm, và đuổi theo sinh mệnh. Mãi đến một ngày bỗng nhận ra mây ngừng bay, mưa ngừng rơi, mới vỡ lẽ, ...
Phật duyên

Phật duyên

Đi khắp núi sông, chỉ cảm thấy đời người như mộng, tìm một nơi an ổn, sống bình đạm qua ngày, mới là phúc báo. Nếm trải hết năm vị, cảm thấy trà thô cơm nhạt, áo vải giản đơn mới là thuần khiết.
Có một loại phong nhã đi qua suốt tuổi hoa

Có một loại phong nhã đi qua suốt tuổi hoa

Phồn hoa trên đời khiến người ta say đắm ưa thích, yêu đến nỗi chẳng muốn rời tay, nhưng lại nhỏ bé tựa như hạt bụi, không thể trường tồn. Nhưng một kiếp một đời mênh mông này, rốt cuộc vẫn có điều ...
Tu hành

Tu hành

Hạ bút viết văn, cũng là tu hành. Không màng danh lợi, không vì hồi báo, chỉ nguyện văn chương có thể cảm hóa chúng sinh, mang đến cho người đời sự trong lành và an tĩnh...Có lúc, tu hành giữa hồng ...
Tùy duyên là đẹp đẽ, bình đạm là chân thực

Tùy duyên là đẹp đẽ, bình đạm là chân thực

Viết văn cũng là một việc rất hạnh phúc, một mình ngồi bên cửa sổ, một chén trà trong, làm bạn với hương mực, dần dần vào trạng thái, đến cuối cùng, nội tâm thanh tịnh.
CÀNG LỚN CÀNG KHÓ GẶP ĐƯỢC TÌNH YÊU

CÀNG LỚN CÀNG KHÓ GẶP ĐƯỢC TÌNH YÊU

 Rất nhiều lần tôi cảm thấy, càng lớn càng khó gặp được tình yêu. Người xuất hiện thì bản thân không thích, mà người bản thân thích thì mãi chằng hề xuất hiện.
Lựa chọn của bạn là gì?

Lựa chọn của bạn là gì?

Nếu như tuổi thọ trung bình của một người là 78 tuổi, chúng ta sẽ dành 28,3 năm trong đó để ngủ, chỉ cần là một giấc ngủ ngon, vậy thì chúng ta đã tiêu tốn hết 30% cuộc đời...
THỨ TÔI KHÔNG THÍCH, TÔI TUYỆT ĐỐI KHÔNG CHỌN

THỨ TÔI KHÔNG THÍCH, TÔI TUYỆT ĐỐI KHÔNG CHỌN

Có người đến 80 vẫn sống cho chính họ, nhưng cũng có người chỉ mới 20 tuổi, đã trải qua cuộc sống già nua suy tàn. Cho dù là gì, quyền lựa chọn đều nằm trong tay bạn. Nguyên tắc của tôi chính là, thứ ...
THỜI GIAN

THỜI GIAN

Vạn vật thế gian, không cần tô điểm, chỉ cần mộc mạc giản đơn, mới không đánh mất ý vị. Giống như đời người, càng trống trải một chút thì càng sạch sẽ không tranh giành.
Nếu em an lành, đó là ngày nắng

Nếu em an lành, đó là ngày nắng

Có người nói, cô là một cô gái tinh khiết như băng, cho nên bất luận nhân thế có đổi thay thế nào, cô vẫn giữ dung nhan xinh đẹp ấy...
Thanh xuân rực rỡ

Thanh xuân rực rỡ

Thanh xuân tựa áng mây trời, mây theo gió, gió theo mùa, thanh xuân cũng theo thời gian mà đi mất.
Vượt qua chính mình

Vượt qua chính mình

Kẻ thù lớn nhất cũng như người bạn thân nhất của bạn đó chính là bản thân bạn...
Hồ Thanh Hải xanh thăm thẳm

Hồ Thanh Hải xanh thăm thẳm

lấy núi tuyết làm khung cốt, mượn trời xanh làm xiêm y, giữ lại cho thiên nhiên mái nhà nguyên thủy và thuần túy nhất.
Vụ Nguyên sắc màu

Vụ Nguyên sắc màu

được mệnh danh là “làng quê đẹp nhất Trung Quốc”, giữa thẳm sâu mây trắng, những thôn làng tường trắng ngói đen đó nằm hiền hòa giữa những ngọn núi, yên ả tĩnh lặng biết bao, không đua tranh với đời.
Bạn là món quà của cuộc sống

Bạn là món quà của cuộc sống

Những giấc mơ của bạn đang chờ bạn đánh thức và chinh phục. Đừng rời bỏ những quyết định quan trọng để tạo ra cơ hội của ngày mai. Bạn hãy vươn đến đỉnh cao và giá trị của chính mình.
Thư viện ảnh

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Năm tháng có thể thay đổi dung nhan, khiến cho ta dần dần già đi, nhưng trái tim lại ngày càng rõ ràng trong sạch, không vướng bụi trần. Tôi nguyện làm một nữ tử như vậy, giống như hoa nhài trong góc sân cũ, cho dù trải qua bao nhiêu thế sự, vẫn giữ trái tim năm ấy như thuở ban đầu. 

Cái nghèo ở nhà văn là cái nghèo thanh cao, cái nghèo đáng trọng; cái nghèo phải ghi vào lịch sử văn hoá thế giới, vì có bao nhiêu ở trong tim, trong óc chúng ta rút ra cả để làm giàu cho tim óc thiên hạ.

Nhật mộ hương quan hà xứ thị?

Yên ba giang thượng sử nhân sầu.

Tôi đi tìm khoảng lặng của riêng tôi, một bầu trời trong xanh trong đôi mắt ngây ngô chẳng muộn phiền, một dòng sông trên bờ vai, một thế giới trong con tim nhỏ bé.

Cuộc đời sẽ là cái gì nếu không theo đuổi một giấc mơ?

Tôi là người luôn tách biệt với đám đông, luôn lạc lõng giữa dòng người. Thật ra chẳng có lý do nào cụ thể. Chỉ là bởi vì thế giới của họ, mình không chạm tới. Thế giới của mình, mình lại chẳng để ai chạm vào...

Năm tháng đã mài giũa, đánh bóng mọi góc cạnh của chúng ta khiến chúng ta trưởng thành. Nhưng tận sâu trong trái tim mỗi người vẫn là một đứa trẻ không muốn lớn lên.

Bụng chứa thi thư, phong thái tự đẹp!

 

Ngày tháng như sen,

bình dị là tao nhã.

Người văn hóa cao là người phát triển được đầy đủ mọi năng khiếu của tinh thần.

Ai cũng có một khoảng trống mà suốt một đời không một ai có thể chạm vào...

Tâm của tôi, mãi mãi có một tia sáng,

trong sáng an tĩnh, bất sinh bất diệt.

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm