“Những tình huống không ngờ tới và bất chợt gặp phải trong cuộc sống sẽ khiến ta trưởng thành…điều đó dù có là tình yêu hay là chia ly…hay là gặp gỡ…hay một điều gì đó…các em hãy nhớ rằng những điều đó luôn có ở trên đường đời…tôi mong các em sẽ đón nhận và vui mừng…với những tình huống tưởng như bi kịch xảy ra…và đó chính là Tuổi Thanh Xuân”.
Tình bạn, tình yêu, tình cảm gia đình, tình cảm với quê hương đất nước, những phong tục tập quán và nét văn hóa rất riêng của 2 nước Việt – Hàn đã được khắc họa chân thực và sống động trong bộ phim hợp tác giữa Đài truyền hình Việt Nam VFC và CJ E&M Pictures của Hàn Quốc mang tên Tuổi Thanh Xuân. Đây là một trong những bộ phim truyền hình hay nhất về tuổi thanh xuân, không chỉ đem đến những nụ cười thoải mái của quãng thời gian sinh viên vô lo vô nghĩ mà còn xoáy vào những khó khăn trong cuộc sống trưởng thành.
Những câu nói nhức nhối, những đoạn thoại đắt và đầy ý nghĩa; những diễn biến tâm lý, suy nghĩ và hành động quá đỗi thực tế; lối diễn xuất chân thực, tình cảm, kết hợp ăn ý giữa các diễn viên; sự hợp tác hoàn hảo về âm thanh, ánh sáng, bối cảnh, kỹ xảo; kịch bản lôi cuốn, hấp dẫn, kịch tính, cao trào và dằn vặt; những ca khúc nhạc phim quá đỗi cảm xúc… Tất cả đã góp phần tạo nên sự thành công vang dội, trên cả mong đợi của Tuổi Thanh Xuân.
Tuổi Thanh Xuân là bộ phim tạo cho khán giả như cảm giác được sống cùng các nhân vật trong phim, giá trị nhân văn và giá trị thực tế được đúc kết lại đủ sức mạnh để “ám ảnh” mỗi tâm hồn người xem. Có hài hước, có lãng mạn, có đấu tranh tâm lý, đơn giản và ngắn gọn, đó là một bộ phim hay!
Cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người, họ sống hết mình cho đam mê, cho tình yêu, họ có thể vấp ngã, có thể sai sót và làm tất cả những gì mình muốn để sau này khi nhìn lại là những nụ cười chứ không phải những hối tiếc về một thời đã qua.
Bộ phim ngoài ý nghĩa lưu giữ mối tình đẹp của tuổi thanh xuân, tôi còn thấy trong đó còn nói về ý chí và nghị lực khi ta muốn đạt được điều gì đó. Có rất nhiều chuyện, chỉ một giây, một phút nữa thôi, sẽ nắm chắc trong tay thành công, nhưng thật ra còn vô vàn biến cố.
Ai cũng cần có một quãng đời tươi đẹp và hết lòng như thế, điên cuồng theo đuổi, yêu hết lòng, cống hiến hết mình; để khi quay đầu lại mới không nuối tiếc, mới có thể thanh thản mà mỉm cười.
“Tuổi trẻ nằm trong tay ta, đừng tìm hoài điều vô nghĩa.
Thời gian như vòng xe quay thật mau.
Làm sao tâm hồn ta quên được nhau.
Mãi mong chờ, đến bao giờ, được sống cho trọn vẹn tình yêu ấy.
Vùi chôn bao niềm tin đang hoài nghi.
Và cho đi tình yêu không cần chi.
Hãy quay về, muốn quay về, ký ức một thời tuổi trẻ còn xanh mãi.
We are forever young.... "
Những giọt nước mắt đớn đau rồi sẽ qua, chỉ có tình yêu là mãi trường tồn. Có một niềm tin rằng, trong đời của con người, người ta chỉ thực sự yêu hết mình một lần duy nhất, cháy hết mình một lần duy nhất đến tận giọt nến cuối cùng, cho một tình yêu duy nhất, mà cái na ná như thế thì gặp nhiều trong cuộc đời nhưng nó chỉ có một.
Tình yêu luôn đến khi ta không ngờ đến, tình yêu đến như duyên phận, khiến ta hạnh phúc như có cả thế giới, và tình yêu luôn khiến chúng ra rơi vào tuyệt vọng. Nhưng dù hạnh phúc hay khổ đau thì tất cả chúng ta đều không hối hận vì đã yêu, điều quan trọng nhất không phải ta đã chọn ai mà ta đã yêu như thế nào. Tình yêu đơn phương, tình yêu có sự hi sinh, tình yêu có cả hai người, tất cả đều đáng trân trọng, bởi quan trọng nhất chúng ta đã nhận ra sự thật tình yêu tha thiết dành cho nhau.
Tiếc nuối là nhạc dạo của hạnh phúc, phải trải qua mất mát mới có thể cảm thụ được khúc nhạc này. Bỏ lỡ chỉ là một nhịp dừng, từng gặp phải sự đùa cợt của thời gian mới biết duyên phận rất đáng quý. Từng có được sẽ không sợ tạm biệt, chỉ sợ ngay cả duyên gặp mặt cũng không có. Cuộc đời là vậy, gặp nhau bởi Duyên, yêu nhau bởi Nợ và chia ly do Phận. Vốn dĩ chúng ta không cách nào cưỡng lại được hai chữ “Định Mệnh”. Trong tình yêu, ranh giới đúng – sai rất mong manh, có những điều ngỡ là đúng nhưng sâu thẳm bên trong nó lại sai; có những điều nhìn thoáng qua nghĩ là sai nhưng bản chất đó là đúng, là điều nên làm.
“Và nếu có quay về dù chỉ trong những giấc mơ… Anh hãy ôm em, hãy ôm em thật chặt... Hãy giang tay đón lấy tình yêu... Xóa tan đi khoảng cách xa xôi... Hãy yêu em bằng trái tim anh... Hãy ru em ngủ khi gió lạnh đông về… Hãy xua tan đi nỗi nhớ trong em… Bằng ngàn lời nói yêu thương người đến cho em… Em sẽ nắm lấy tay anh thật chặt để không mất anh một lần nữa… Để giữ cho riêng mình những điều thiêng liêng... Chỉ mình anh sẽ mãi trong trái tim em”.
Góp phần truyền tải trọn vẹn và sâu sắc câu chuyện phim cảm động ấy đến người xem, đó chính là nhờ vào sự diễn xuất đầy cảm xúc, sự kết hợp tuyệt vời của Nhã Phương và Kang Tae Oh. Sự bất lực, im lặng, những giọt nước mắt bị buộc phải chảy ngược vào trong có lẽ mới là nỗi đau lớn nhất. Họ diễn tả nội tâm nhân vật rất chân thực, khiến ta cùng sống, cùng cảm nhận nỗi buồn và đau với những sóng gió cũng như diễn biến tâm lí của nhân vật qua từng tập.
Đảm nhận vai JunSu, Kang Tae Oh đã để lại nhiều ấn tượng tốt đẹp trong lòng khán giả. Kang Tae Oh diễn tròn vai cả những cảnh hài hước lẫn lãng mạn. Kang Tae Oh mang tới một JunSu vừa trẻ con vừa ga lăng, vừa lạnh lùng nhưng cũng lại rất ấm áp. Với vẻ ngoài điển trai và những cử chỉ vừa nam tính xen lẫn đáng yêu, nam diễn viên thể hiện khá thành công một chàng trai ngọt ngào và chan chứa tình yêu thương.
Diễn xuất chân thật, nhất là trong những trường đoạn diễn tả sự đau khổ, khóe mắt lúc nào cũng rưng rưng, có lẽ những giọt nước mắt của Nhã Phương sẽ lay động sự cảm thương trong lòng người xem. Mọi cảm giác hạnh phúc, đau buồn, tuyệt vọng, xót xa… trên thế gian này dường như đã từng đi qua trong cuộc đời của Linh.
Khi thể hiện tâm trạng, tình cảm của nhân vật, họ lồng âm nhạc vào khiến người xem dâng trào cảm xúc…
“Cứ thế quay quắt như khờ dại, anh tự hỏi em đã đi đâu về đâu.
Cứ thế lay lắt tháng ngày còn lại, như thể anh đã yêu em bằng tất cả hơi thở sau cuối.
Cứ thế đôi chân như ngây dại, lạc mãi trong khoảng không của ngày xa xưa.
Cứ thế đôi mi anh khép lại, lặn ngụp trong bóng đêm…tìm giấc mơ em.
Và rồi em xa mãi, em mang theo hết bao tin yêu chắt chiu của cả đời người.
Cho anh nhớ em, anh nhớ em, anh nhớ em...vô bờ...”
Bởi vậy, dù kịch bản bộ phim chưa thực sự thuyết phục nhưng ta vẫn thích xem và sống cùng nhân vật qua từng tập. Có điều gì tựa như một cuộc soi rọi vào đáy sâu tâm hồn của chính mình, để nghe nhịp vọng lại từ bên trong.
Tuổi Thanh Xuân đã để lại trong lòng người xem nhiều cảm xúc đẹp về tuổi trẻ và những bài học quý giá về tình yêu, cuộc sống. Và điều quan trọng nhất là tất cả chúng ta đã có một khoảng thời gian đầy cảm xúc với Linh, JunSu và các nhân vật khác.
Hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời là vững tin vào tình yêu. Tình yêu trải qua gian khổ mới đến được với nhau khiến con người vô cùng hạnh phúc. Một câu chuyện khiến chúng ta cười, khóc và khiến chúng ta lại một lần nữa có được niềm tin vào tình yêu đích thực.
Thật may mắn cho những ai tìm ra được một nửa của mình. Dẫu có khổ đau và thật nhiều cách trở, tình yêu vẫn là nỗi đắm say muôn đời, là điều diệu kì mà con người muôn đời tìm kiếm, muôn đời khát khao… Tuổi Thanh Xuân là câu chuyện tình yêu mà sau khi xem nó, trái tim chúng ta lại run rẩy loạn nhịp với những cung bậc giá trị tình yêu cao đẹp. Và lòng ta bồi hồi một cảm xúc yêu và được yêu thật mãnh liệt.
“Sau tất cả mình lại trở về với nhau,
Tựa như chưa bắt đầu, tựa như ta vừa mới quen.
Sau tất cả lòng chẳng hề đổi thay,
Từng ngày xa lìa khiến con tim bồi hồi.
Và ta lại gần nhau hơn nữa.
(…) Chỉ cần ta mãi luôn dành cho nhau những chân thành,
Mọi khó khăn cũng chỉ là thử thách.
Vì trái tim ta luôn luôn thuộc về nhau”.
Link trên blogradio:
http://blogradio.vn/cafeblog/hay-song-mot-thoi-thanh-xuan-khong-hoi-tiec/215619
Thái Hà
Website: http://nhanvanblog.com/
Facebook: http://www.facebook.com/thaiha811
Page: https://www.facebook.com/nhanvanblog/
Email: dothaiha86@gmail.com