Thứ năm, 21/11/2024 - 16:35

Tình yêu không lời

"Tình yêu vốn không lời, tất cả nằm ở những lời chưa nói..." “Đến kiếp sau, anh hi vọng được sinh ra làm một chiếc nhẫn, một cặp kính hay một quyển nhật kí...những thứ bình thường để em có thể mua anh về, nó sẽ vui vẻ ở bên em...mãi mãi...cho đến bao giờ em vứt bỏ n&oacut...

 

 

"Tình yêu vốn không lời, tất cả nằm ở những lời chưa nói..."

 

 

       “Đến kiếp sau, anh hi vọng được sinh ra làm một chiếc nhẫn, một cặp kính hay một quyển nhật kí...những thứ bình thường để em có thể mua anh về, nó sẽ vui vẻ ở bên em...mãi mãi...cho đến bao giờ em vứt bỏ nó”. Đó là lời bài hát người con trai dành cho người con gái anh yêu.

 

 

       Điệu Blue buồn là câu chuyện tình cảm động giữa K, nhà sản xuất chương trình trên radio và Eun Won, nữ nhạc sĩ trẻ. Nói như K thì cái tên anh đặt - Cream, cũng giống hệt như tính cách của cô, vừa ngọt ngào, vừa lạnh lùng như một que kem.

 

 

       Gặp K trong một chiều đông lạnh, Cream chứng kiến cảnh mẹ bỏ anh đi và ngồi đó với anh nhiều tiếng đồng hồ chỉ để cảm nhận cùng một nỗi đau... Khi đó cô đã nghĩ anh cô đơn và cần được ôm hơn cô. Những tổn thương tinh thần đã gắn kết hai con người có vẻ trái ngược nhau trong một tình yêu không lời nhưng bất diệt, mà ngay cả bệnh tật, thượng đế cũng không thể chia cách họ.

 

 

       K vừa là người cha, người anh, đôi khi lại là người bạn...chia sẻ với Cream mọi thứ từ khi họ cùng học trung học cho đến lúc trưởng thành. Những tô mì xẻ nửa, những bản nhạc cùng nghe trong ngày mưa, những giây phút vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngắm tuyết rơi đã mang họ đến gần nhau hơn…

 

 

       Khi biết tin K không còn sống được bao lâu nữa, Cream chợt nhận ra một tình yêu lớn đã đi ngang qua đời mình, tình yêu mà phải hàng nghìn năm mới lặp lại một lần.

 

 

       Chi tiết nhiều cảm xúc nhất là giây phút K nắm tay Cream bước vào thánh đường để trao cô cho Joo Hwan. Giai điệu violin cất lên buồn da diết làm nền cho một khung hình thật đẹp: K đặt bàn tay Cream vào bàn tay của Joo Hwan, và cái chạm tay thật khẽ của K như một lời cầu chúc "mong em hạnh phúc!" dành cho người mình yêu.

 

       Một trong những điểm mạnh của bộ phim là đã kết hợp được những tình tiết lãng mạn trong một hiện thực thuyết phục. Điệu Blue buồn có vẻ thiên về hơi hướng cổ điển hơn là rập khuôn theo phong cách quen thuộc của phim Hàn, và những nhân vật vấn vương trong chuyện tình cảm đã gợi lên hình ảnh của những mối tình cổ điển. Đạo diễn đã tạo nên một tác phẩm nhẹ nhàng, nên thơ, với những cảnh quay hóm hỉnh, vui nhộn đan xen với những phân đoạn thấm nhuộm nỗi buồn. Phải nói rằng đây là bộ phim thử thách sự kiên nhẫn của khán giả bằng một thủ pháp làm phim hoàn toàn gây bất ngờ ở những phút cuối. K là hiện thân của một tình yêu thuần khiết. Nếu giọt nước mắt của K chảy ngược vào lòng thì nước mắt của Cream lại rơi sau lưng anh…

 

 

       Các diễn viên tài năng đã thổi hồn vào nhân vật của mình, làm cho nhân vật xứng đáng với mỗi cung bậc xúc cảm. Kwon Sang Woo đã chiếm lĩnh trái tim khán giả bằng tính chất mỏng manh của nhân vật mà anh thủ diễn, cho thấy sự trưởng thành trong cách diễn xuất, một cuộc đột phá so với những nhân vật lãng mạn hay ngổ ngáo của anh trước đây. Không chỉ là câu chuyện về tình yêu, bên cạnh đó ta còn cảm nhận một tình bạn tuyệt vời. Một tình bạn đẹp giữa K và Cream, một tình bạn mà bất kì ai trong chúng ta đều mong ước có.

 

 

       Một câu chuyện với cái kết thật cảm động… Phim đã cho người xem không chỉ khám phá ý nghĩa về mặt lí thuyết của tình yêu, mà còn trải nghiệm ý nghĩa thực sự khi yêu và thật lòng quan tâm đến một ai đó. Không phải là yêu như thế nào, mà là cách chúng ta thể hiện tình yêu như thế nào. Khi ước mơ và niềm vui của người khác chính là hạnh phúc của mình, thì đó chính là tình yêu đẹp nhất.

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Thái Hà (Nhân Văn Blog)

chimennho_baytoinhungvisao

nhanvanblog86@gmail.com

http://www.facebook.com/thaiha811

 
 

 


Tác giả: © dothaiha - nhanvanblog.com

Bài viết liên quan
Nội dung đang được cập nhật.
Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi
Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi
Chẳng cầu trong những năm tháng đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. ...
Tiếng dương cầm vọng mãi
Tiếng dương cầm vọng mãi
Chẳng ngôn ngữ nào êm dịu và trầm lắng cho bằng ngôn ngữ của thi ca Chẳng âm điệu nào thiết tha cho bằng cung thanh trầm của khúc nhạc... Tôi có một tình yêu lớ...
Nắng ấm quê hương
Nắng ấm quê hương
Quê hương là gì hở cha?Ai đi xa cũng nhớ nhiều... Phải thừa nhận rằng từ trước giờ, con chưa bao giờ nghĩ đến khái niệm Quê hương. Và cũng chưa một lần, con tự ...
THÀNH NGỮ TRUNG HOA

THÀNH NGỮ TRUNG HOA

Ngọc bất trác, bất thành khí  Nhân bất học bất tri lý Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Vô duyên ...
Status 129 trên Nhân Văn Blog

Status 129 trên Nhân Văn Blog

Âm nhạc luôn luôn là nguồn hạnh phúc cho tất cả mọi người sống trên trái đất. Không có âm nhạc thế ...
43 câu nói ý nghĩa

43 câu nói ý nghĩa

1. Bộc lộ sự nóng nảy ra ngoài, đó gọi là bản năng. Kìm nén sự nóng nảy vào bên trong, đó gọi là ...
Như một người cha

Như một người cha

Trong cuộc đời mỗi chúng ta, luôn có những người đã dạy ta một điều gì đó khiến cuộc đời ta thay ...
Người tuổi Dần

Người tuổi Dần

Trời sinh người tuổi Dần rất nhạy cảm, và có giác quan thứ sáu, có khả năng nhìn thấu nội tâm của ...

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Bụng chứa thi thư, 

phong thái tự đẹp!

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm

Video clip