“Nơi ấy, cách bầu trời rất gần, cách giấc mơ rất xa.
Nơi ấy, tuyết đọng ngàn năm, kinh phướn cắm đầy.
Nơi ấy, các tín đồ đều tin rằng mỗi một con bò, con cừu đều có tình cảm, mỗi một ngọn cỏ gốc cây đều có linh hồn, mỗi một đám mây đang lờ lững trôi đều có nước mắt, còn núi non sông ngòi, chim chóc sâu kiến đều có tính Phật và tôn nghiêm không thể nói thành lời của chúng.”
Chắc hẳn trong lòng mỗi người, ai ai cũng đều có mơ ước được đến nơi tuyệt đẹp này một lần trong đời. Đó là nơi mà người phương Tây gọi là Shangri-La, còn người phương Đông gọi là chốn bồng lai tiên cảnh.
Shangri-La, trước đây có tên là Trung Điện, vốn là thủ phủ châu tự trị dân tộc Tạng Địch Khánh thuộc tỉnh Vân Nam. Được đổi tên thành Shangri-La vào năm 2001 theo tên một địa danh hư cấu trong tiểu thuyết Lost Horizon – Chân trời đã mất của nhà văn Anh James Hilton.
Trong tiểu thuyết này, Shangri-La là vùng đất tuyệt đẹp, là một thung lũng huyền thoại, dẫn đến từ một tu viện Lạt ma giáo nằm trong vùng phía tây cuối dãy núi Côn Lôn. Shangri-La đã trở nên đồng nghĩa với bất kì thiên đường hạ giới nào, đặc biệt với xã hội không tưởng Hymalaya huyền thoại - một vùng đất hạnh phúc vĩnh viễn, biệt lập với thế giới bên ngoài. Trong tiểu thuyết Lost Horizon, những người sinh sống ở Shangri-La gần như bất tử, sống lâu vượt quá tuổi thọ thông thường và chỉ có bề ngoài lão hóa rất chậm.
Shangri-la có nghĩa là "giai điệu cao vút" vang vọng trên thảo nguyên bao la cô tịch, là tượng trưng cho hình ảnh tuyệt đẹp về miền đất hạnh phúc, là những lời nhắn gửi gắm nhiều ước nguyện về một cuộc sống tốt đẹp hơn của con người tới thiên đường, nơi có thần thánh.
Theo truyền thuyết, đây là vùng đất nơi người ta có thể sống với một trái tim thuần khiết, nơi mà lòng nhân từ và đạo lí khôn ngoan trị vì và nơi con người không phải chịu đau khổ, nghèo túng hay tuổi già.
Nơi đây có núi thần hồ thánh, hoa dại trải dài khắp nơi trên mặt đất. Từng đàn, từng đàn dê bò rong chơi. Những thác nước chảy xiết tạo thành những bản nhạc dưới ánh mặt trời và ánh trăng chiếu rọi.
Nơi đây chính là Shangri-La trong huyền thoại, giống như một thế giới cổ tích với phong cảnh xinh đẹp được tô vẽ bởi tiếng chim hót hoa nở, dòng nước trong mát và màu xanh của bầu trời.
Nếu như nói Tây Tạng là thiên đường thì Shangri-La là vùng đất thánh khiết xinh đẹp giữa nhân gian khiến lòng người khó cưỡng nổi vẻ mê đắm.