Tự coi mình làm thành một giọt nước,
cũng phải đem biển cả đặt trong ngực.
Trà Cổ nguyên là một hòn đảo địa đầu phía bắc của bờ biển nước ta. Khi ta vẽ hình chữ S thì điểm đầu tiên ngòi bút đặt xuống là Trà Cổ. Nay có đường đắp liền ra đảo nên có người còn gọi là bán đảo Trà Cổ. Đảo Trà Cổ gồm hai xã Trà Cổ, Bình Ngọc (nên có người gọi là đảo Trà Bình); là một hòn đảo tuyệt đẹp ở địa đầu Tổ quốc với bãi biển rộng, xóm làng thuần khiết Việt Nam và những công trình kiến trúc đặc sắc, tiêu biểu là đình Trà Cổ, chùa Nam Thọ và nhà thờ Trà Cổ.
Bờ biển với những đường cong nhấp nhô tuyệt đẹp, những hòn đảo bí ẩn, những hàng dương yêu kiều và duyên dáng đã tạo nên một bức tranh thơ mộng, hài hòa…
Bãi biển Trà Cổ dài 17 km, cong hình vành khuyên, trải từ Mũi Ngọc ở phía Nam. Cát ở đây mịn và chặt. Khi nước biển rút xuống, bãi cát phẳng và mượt như thảm, hơi thoai thoải ra xa, cách bờ mấy trăm mét nước cũng chỉ sâu hơn vài mươi phân. Bãi biển Trà Cổ lúc nào cũng sạch sẽ, nước biển và bầu trời ở đây dường như luôn trong xanh. Biển lúc nào cũng dâng đầy những con sóng bạc từ ngoài khơi xa hối hả đuổi nhau xô bờ… Xa xa là những đoàn thuyền, in hình trên đường chân trời. Bên trong là cánh rừng phi lao mượt mà xanh thẫm chạy dài tít tắp…
Du khách tới đảo Trà Cổ thường đến doi cát Sa Vĩ, doi cát đầu tiên của bờ biển nước ta. Bên kia đất nước Trung Quốc xa mờ... Cửa sông biên giới Bắc Luân rộng bát ngát… Gió từ biển khơi thổi vào lồng lộng… Đây là nơi bắt đầu bờ cõi và vùng biển vùng trời Tổ quốc.
Mỗi khi bạn cảm thấy muộn phiền, hãy tìm đến với biển và ngâm mình trong làn nước mát lạnh... Nước là nguồn mạch sự sống và là người bạn đáng tin cậy giúp đưa ra những lời giải đáp mà bạn đang tìm kiếm. Bạn cũng có thể để cho dòng nước kia cuốn đi mọi âu lo của đời sống thường nhật…
Tôi yêu những bờ biển trải dài, yêu cảm giác gần gũi thiên nhiên. Ra bãi biển khi triều hạ, viết lên cát mọi ưu tư... Sau đó thả mình ngồi thinh lặng trên cát, ngắm nhìn cho đến khi những đợt sóng tràn bờ xóa nhòa mọi thứ… Để những ưu tư cuốn theo trùng sóng, tan vào bọt biển…
Trong lúc tôi bận rộn với bao ý nghĩ, thì những con sóng này vẫn nối đuôi nhau rong ruổi... Chúng không cần, và cũng không bận tâm liệu tôi có quan tâm, có để ý đến chúng hay không. Cả làn gió biển quanh tôi, và cả âm thanh sôi động của cuộc sống miền biển cũng vậy. Chúng vẫn diễn ra ngay cả khi tôi không hề hay biết đến sự tồn tại của chúng. Và hơi thở của tôi, nhịp tim của tôi cũng thế. Nhiều lúc tôi đã quên đi mình đang có một cuộc đời cần phải sống. Lúc ấy, chỉ có tiếng sóng biển rì rào như muốn cùng tôi tận hưởng những giờ khắc có lẽ là thanh bình nhất trong đời… Biển vẫn hát, gió vẫn thổi và cát vẫn bị sóng cuốn đi để rồi lại quay vào bờ lấp lánh, nhưng khung cảnh lúc ấy trước mắt tôi sao thần tiên lạ..!
"...Nếu thật buồn em hãy về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa bờ
Sẽ thấy bóng một người nao nao thức
Sẽ vẫn còn nguyên vẹn một giấc mơ...(st)"
Nhân Văn Blog
chimennho_baytoinhungvisao
http://www.facebook.com/thaiha811