Tuổi thanh xuân là một trong những bộ phim truyền hình hay nhất về tuổi thanh xuân, không chỉ đem đến những nụ cười thoải mái của quãng thời gian sinh viên vô lo vô nghĩ mà còn xoáy vào những khó khăn trong cuộc sống trưởng thành.
Cái tuổi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người, họ sống hết mình cho đam mê, cho tình yêu, họ có thể vấp ngã, có thể sai sót và làm tất cả những gì mình muốn để sau này khi nhìn lại là những nụ cười chứ không phải những hối tiếc về một thời đã qua.
Ai cũng cần có một quãng đời tươi đẹp và hết lòng như thế, điên cuồng theo đuổi, yêu hết lòng, cống hiến hết mình; để khi quay đầu lại mới không nuối tiếc, mới có thể thanh thản mà mỉm cười.
“Tuổi trẻ nằm trong tay ta, đừng tìm hoài điều vô nghĩa.
Thời gian như vòng xe quay thật mau.
Làm sao tâm hồn ta quên được nhau.
Mãi mong chờ, đến bao giờ, được sống cho trọn vẹn tình yêu ấy.
Vùi chôn bao niềm tin đang hoài nghi.
Và cho đi tình yêu không cần chi.
Hãy quay về, muốn quay về, ký ức một thời tuổi trẻ còn xanh mãi.
We are forever young.... "
Những giọt nước mắt đớn đau rồi sẽ qua, chỉ có tình yêu là mãi trường tồn. Có một niềm tin rằng, trong đời của con người, người ta chỉ thực sự yêu hết mình một lần duy nhất, cháy hết mình một lần duy nhất đến tận giọt nến cuối cùng, cho một tình yêu duy nhất, mà cái na ná như thế thì gặp nhiều trong cuộc đời nhưng nó chỉ có một.
Tình yêu luôn đến khi ta không ngờ đến, tình yêu đến như duyên phận, khiến ta hạnh phúc như có cả thế giới, và tình yêu luôn khiến chúng ra rơi vào tuyệt vọng. Nhưng dù hạnh phúc hay khổ đau thì tất cả chúng ta đều không hối hận vì đã yêu, điều quan trọng nhất không phải ta đã chọn ai mà ta đã yêu như thế nào. Tình yêu đơn phương, tình yêu có sự hi sinh, tình yêu có cả hai người, tất cả đều đáng trân trọng, bởi quan trọng nhất chúng ta đã nhận ra sự thật tình yêu tha thiết dành cho nhau.
Tiếc nuối là nhạc dạo của hạnh phúc, phải trải qua mất mát mới có thể cảm thụ được khúc nhạc này. Bỏ lỡ chỉ là một nhịp dừng, từng gặp phải sự đùa cợt của thời gian mới biết duyên phận rất đáng quý. Từng có được sẽ không sợ tạm biệt, chỉ sợ ngay cả duyên gặp mặt cũng không có.
Cuộc đời là vậy, gặp nhau bởi Duyên, yêu nhau bởi Nợ và chia ly do Phận. Vốn dĩ chúng ta không cách nào cưỡng lại được hai chữ “Định Mệnh”. Trong tình yêu, ranh giới đúng – sai rất mong manh, có những điều ngỡ là đúng nhưng sâu thẳm bên trong nó lại sai; có những điều nhìn thoáng qua nghĩ là sai nhưng bản chất đó là đúng, là điều nên làm.
Hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời là vững tin vào tình yêu. Tình yêu trải qua gian khổ mới đến được với nhau khiến con người vô cùng hạnh phúc. Một câu chuyện khiến chúng ta cười, khóc và khiến chúng ta lại một lần nữa có được niềm tin vào tình yêu đích thực.
Thật may mắn cho những ai tìm ra được một nửa của mình. Dẫu có khổ đau và thật nhiều cách trở, tình yêu vẫn là nỗi đắm say muôn đời, là điều diệu kì mà con người muôn đời tìm kiếm, muôn đời khát khao…
Tuổi thanh xuân là câu chuyện tình yêu mà sau khi xem nó, trái tim chúng ta lại run rẩy loạn nhịp với những cung bậc giá trị tình yêu cao đẹp. Và lòng ta bồi hồi một cảm xúc yêu và được yêu thật mãnh liệt.
*Bài viết Tuổi Thanh Xuân trên nhanvanblog.com:
http://nhanvanblog.com/nhung-chuyen-tinh-dep-nhat/tuoi-thanh-xuan.html
đã được blogradio.vn biên tập lại:
http://blogradio.vn/cafeblog/hay-song-mot-thoi-thanh-xuan-khong-hoi-tiec/215619
© Đỗ Thái Hà – blogradio.vn