"Người đời si tình vô số như một vở kịch vừa ra, ca khúc ca tươi đẹp.
Than hồng trần này phù phiếm cớ sao lại cứ làm kẻ tương tư?
Trăm năm sau tương ngộ lại không nhận ra ánh mắt cố nhân.
Cũng không biết chàng từng góp tay cho cây hoa đào.
Nhân quả luân hồi rồi cũng tương ngộ.
Nhìn cây bạt ngàn phồn hoa trong mộng tựa như xưa…"