"Nguyện vì người thắp sáng một ngọn hoa đăng.
Sáng soi cảnh đời, tháng năm trôi nổi.
Nếu như vui sướng chậm rãi hòa tan.
Vẫn còn lưu lại trên đầu ngón tay ấm áp.
Chẳng phụ Như Lai, chẳng phụ nàng
Là lời tự tình ai từng nói ra.
Vượt muôn ngàn năm, đường đi gió cát mênh mông.
Một nét chữ, một giọt lệ là chân trời xa xăm.
Chẳng phụ Như Lai, chẳng phụ nàng.
Thế gian nào có đôi đường vẹn.
Yêu hận sân si, sớm chiều ắt ngộ chuyện tu hành."