(Kỉ niệm Trung thu năm 2010)
Giờ đây, sau 6 năm kể từ ngày tốt nghiệp trung học, cũng đã trưởng thành và suy nghĩ chín chắn hơn, mỗi lúc hồi tưởng lại quá khứ, tôi nhận ra những người bạn của mình - những người bạn đúng nghĩa - những người đã giúp đỡ tôi trong suốt những tháng năm thiếu thời định hình nhân cách, đã hiểu rõ tôi hơn bất kì ai khác...
Có được một người bạn, đó quả thật là một món quà tuyệt diệu của cuộc sống. Những người bạn thường đi song hành với nhau, chứ không phải là người quá nổi trội, hay tụt hậu mãi đằng sau...
Tôi yêu quí nét cá tính như loài hoa violet màu tím của bạn: Một người có xúc cảm lớn, có tâm hồn và tính tình nhẹ nhàng, hài hoà, duyên dáng, nhưng cũng không thiếu phần thẳng thắn, mạnh mẽ và xinh đẹp...
Cuộc sống sẽ không trọn vẹn nếu thiếu đi những người như bạn. Đó là người mà khi tôi nhấc điện thoại lên và gọi, dù đã lâu không liên lạc với nhau, tôi vẫn có cảm tưởng như vừa mới tạm biệt bạn, cứ như thể chúng ta mới gọi điện cho nhau cách đó một tiếng. Tình bạn của chúng ta thật sự là một món quà ý nghĩa đối với tôi - tôi sẽ mãi mãi trân trọng và nâng niu...
Tôi muốn cảm ơn vì bạn đã giúp tôi nghe được những âm thanh kì diệu của cuộc sống, chiêm ngưỡng vẻ đẹp nhiệm màu của thế giới xung quanh và mở rộng trái tim mình...
Thế giới không có tình bạn cũng giống như không có mặt trời. Mong rằng tình bạn của chúng ta mãi mãi bền vững để cho cuộc sống tràn ngập ánh dương!!!
http://ngoisao.net/tin-tuc/phong-cach/choi-blog/co-ban-xinh-dep-cua-toi-2649649.html
http://vietbao.vn/Van-hoa/Ban-toi-du-thi/50899610/105/