Rừng phong thay lá, rụng về đâu
Lả tả buông rơi, ắp nỗi sầu...
Lá phong, từng chiếc đều giống như hình ngôi sao điểm giữa không gian, giống như những ánh hào quang đỏ rực. Thời gian như dừng lại trước màu đỏ bạt ngàn của rừng phong...
Những lá phong đỏ rực rỡ như khắc hoạ thêm bức tranh thiên nhiên ngàn năm không đổi... Những chiếc lá lất phất rơi xen bởi những ánh nắng, tạo nên một khung cảnh rực rỡ sáng bừng, dường như có một bức tranh thiên nhiên đặc biệt, muôn sắc muôn màu làm cho cảnh tượng càng trở nên thơ mộng...
Tôi yêu lá phong, sự thiêng liêng và lãng mạn của rừng phong...
Tôi luôn nghĩ rằng lá phong tượng trưng cho sự giao thoa giữa nỗi nhớ và sầu muộn...
Mỗi chiếc lá là một nỗi niềm tâm sự, nỗi buồn mênh mông, phút chia li nặng nề... Lá phong rơi xuống êm ru tựa như sự đến và đi của sinh mệnh... Nhưng chiếc lá với bảy cánh không lấy gì làm tiếc nuối, chỉ bởi vì nó đã qua phấn đấu nỗ lực, có thể cứng rắn kiên cường là có thể vượt qua tất cả...
Mùa thu,
lá phong đổi màu rực rỡ,
cả cánh rừng bỗng bừng lên như rực lửa,
khi mặt trời ló rạng khỏi màn sương...