Người ta nói nhiều đến những vẻ ngoài, bề nổi mà những người hâm mộ ông đã lầm tưởng. Nhưng nếu sự thể hiện ra bên ngoài không xuất phát từ một trái tim ấm áp, nhiệt thành thì chẳng bao giờ chạm đến trái tim của bất cứ ai. Vì những điều hời hợt thường qua nhanh lắm, mà một trái tim giả dối, một nụ cười gắng gượng hay một ánh mắt lạnh lùng chẳng bao giờ lan toả nhiệt huyết cho nhiều người đến vậy.
Trong vô vàn những bức hình đẹp của ông, dù là trên cương vị Tổng Thống hay người đàn ông thuộc về gia đình, ở nước Mỹ hay ở tại Việt Nam, người ta đều thấy được sự gần gũi, thân quen, giản đơn và an nhiên đến kỳ lạ. Điều ấy, khó thấy ở những bức hình của các vị lãnh đạo khác. Và đó là sự khác biệt tạo ra niềm tin và tình yêu mà người dân dành cho ông, không phân biệt màu da, quốc tịch, tôn giáo.
Người ta có thể nói nhiều về lòng ngưỡng mộ mà hàng triệu triệu người trên thế giới đang hướng về ông, nhưng tuyệt nhiên - đó không phải là lòng hâm mộ như với một “thần tượng”, “một anh hùng” siêu nhiên nào đó, nó chỉ là tình cảm mến thương và tràn đầy niềm tin, lòng nhiệt huyết, năng lượng sống với một người dẫn đường chỉ lối hay bạn đồng hành tuyệt vời của nhân dân. Và trong một khía cạnh đời thường khác, ông là đại diện cho những người đàn ông gánh vác gia đình, là bờ vai tin cậy cho người phụ nữ, là một người cha ấm áp của những đứa con. Phụ nữ có lý do để yêu mến ông, đàn ông có lý do để ngưỡng mộ ông, và người trẻ càng có động lực để tin vào ông. Còn với lũ trẻ, hẳn là chúng sẽ chẳng bao giờ sợ hãi khi cha mẹ đem hình ảnh ông ra doạ nạt, chúng sẽ nhìn nụ cười ấm áp của ông để hiểu rằng, kẹo ngọt không tạo ra niềm tin, chỉ sự chân thành là đủ cho tất cả.
Thời gian ngắn ngủi mà ông ở Việt Nam có thể sẽ giúp người Việt thay đổi rất nhiều, ít nhất là về một hình ảnh chính khách rất giản dị và thân thiện, muốn được dân yêu thì hãy là bạn của họ. Đó là cách mà ông sẽ còn mãi sống trong lòng dân chúng hôm nay và mãi mãi mai sau.
Tạm biệt Tổng Thống Obama, sẽ có rất nhiều người nhớ ông.