Có ba cách đọc sách:
Đọc mà không hiểu
Đọc và hiểu
Đọc và hiểu cả những điều không viết trong sách...
Sách vở là trí nhớ của nhân loại, tất cả những gì loài người biết đều có ghi chép trong những quyển sách. Đọc những cuốn sách tốt tức là trò chuyện với những con người ưu tú nhất của các thời đại đã qua (các tác giả những cuốn sách ấy), hơn nữa, đó là một cuộc trò chuyện mà họ chỉ nói cho ta biết những suy nghĩ tốt đẹp nhất của họ. Một cuốn sách tốt mở ra thì gợi niềm hi vọng, khép lại thì đem đến điều hữu ích.
Mỗi người nhìn một đối tượng trong thế giới với một cảm giác khác nhau. Cùng như thế, người này khác người kia khi nhìn nhận một quyển sách nào đó...
Một cuốn sách dù dở đến đâu ta cũng thu lượm được một vài điều đặc biệt của nó. Trong mọi lúc buồn rầu, bao giờ cũng có một cuốn sách tốt và mới lạ an ủi tôi...
Tôi đã tập được thói quen trích từng đoạn trong những cuốn sách tôi đã đọc, đồng thời ghi chú thích riêng cho các đoạn trích. Đọc sách nhiều và đụng đâu đọc đó làm tản mác tinh thần, đọc ít và đọc kĩ, nhất là đọc mà suy nghĩ sẽ giúp ta tìm được chân lí của sự vật.
Sách – đó là di huấn về tinh thần của thế hệ này đối với thế hệ khác, đó là lời khuyên của những người già sắp từ giã cõi đời đối với người trẻ mới bước vào cuộc sống, đó là mệnh lệnh của người đứng gác sắp hết giờ truyền lại cho người đến thay gác. Toàn bộ cuộc sống của loài người đều được phản ánh trong sách: những bộ lạc, những con người, những quốc gia sẽ mất đi, nhưng sách vẫn tồn tại mãi mãi. Sách lớn lên cùng với loài người, sách kết tinh tất cả những học thuyết làm rung động khối óc, kết tinh mọi khát vọng làm rung động trái tim, sách ghi lại cuộc sống sôi nổi của loài người, được mệnh danh là lịch sử toàn thế giới...
Khi một tác phẩm nâng cao tinh thần ta lên và khêu gợi cho ta được những tình cảm cao quí và can đảm, ta không cần đi tìm một nguyên tắc nào khác để đánh giá nó nữa. Nó là quyển sách hay và do nghệ sĩ viết ra đấy!