Xin đừng đến bên mộ cha và khóc
Cha không còn, cũng chẳng phải ngủ quên
Cha đã là ngàn cơn gió thổi
Là những tinh thể lấp lánh
Phản chiếu trên nền tuyết trắng
Cha đã là giọt nắng
Phủ trên cánh đồng trĩu hạt
Và là mưa giữa thu dịu dàng
Lúc cánh én nhỏ vút lên
Vào một sớm mai khi con thức dậy
Cha sẽ là vì sao lung linh
Thắp sáng trời đêm, mãi mãi...
Xin đừng đến bên mộ cha và khóc
Cha không còn, cũng chẳng chết đâu con...