Thứ bảy, 27/04/2024 - 05:04

Gửi Bố, người tôi thương nhớ nhất trên đời!

"Nếu con người sau khi chết đi sẽ đến một nơi nào đó,thì chắc hẳn nơi đó phải là trái tim người khác..." Khi tôi viết những dòng tâm sự này thì Bố tôi đã không còn nữa... Bố tôi đã ra đi, mãi mãi... Món quà đặc biệt m&agrav...

"Nếu con người sau khi chết đi sẽ đến một nơi nào đó,

thì chắc hẳn nơi đó phải là trái tim người khác..."         

 

         Khi tôi viết những dòng tâm sự này thì Bố tôi đã không còn nữa... Bố tôi đã ra đi, mãi mãi... Món quà đặc biệt mà tôi có thể dành cho Bố chính là tình thương và niềm tự hào về Bố của một cô con gái...

         Những kí ức về Bố hiện về như dòng thác, làm mắt tôi cay xè. Trong nỗi đau tràn ngập cõi lòng, tôi ước thời gian quay trở lại để tôi có thể chuộc lỗi với những người mà tôi yêu thương và chắc chắn rằng khi đó, dù không thể giữ mãi Bố trên đời, tôi cũng có thể làm cho Bố ấm áp trong cuộc hành trình đi vào cõi vĩnh hằng...

         Bố tôi mất đột ngột và bất ngờ vào tháng ba năm 2006, ngày thứ ba sau vụ tai nạn giao thông, lúc bốn mươi chín tuổi. Đó là ngày đau đớn nhất trong cuộc đời tôi! Chỉ trong nháy mắt, tôi đã mất Bố vĩnh viễn... Tôi suy sụp! Cuộc sống thành màu đen ảm đạm với gia đình tôi từ khi Bố ra đi... Thương Bố không nói lên lời... Hai mươi tuổi và cú sốc quá lớn, tôi như chết lặng. Suốt năm đó, sau khi Bố ra đi rồi, tôi mới nhận ra lâu nay mình luôn ỷ lại rằng Bố sẽ luôn ở bên cạnh. Tôi nhận ra rằng mình đã muốn nói với Bố hàng ngàn thứ mà không nói ra khi có dịp. Tôi chưa bao giờ kể với Bố. Tôi ước gì mình đã kể, nhưng không hiểu sao, tôi nghĩ rằng Bố đã biết...

         Bây giờ, Bố vẫn luôn sống trong kí ức tôi. Tôi nhớ Bố vì con người của Bố, vì những gì Bố đã nói, vì những gì Bố đã làm và ảnh hưởng tích cực của Bố đối với tôi. Những di sản Bố để lại cho tôi là một báu vật vô giá không thể nào mua được bằng tiền...

         "Bố thương yêu,

         Khi con viết những dòng chữ này, con nghĩ về quá khứ. Những năm con lớn lên, là những năm rất diệu kì của chúng ta, phải không Bố? Bố có biết con thấy mình may mắn làm sao khi có một người cha như Bố không? Những kỉ niệm chợt ùa về trong con... Con biết dẫu bận rộn vô cùng, nhưng Bố luôn dành thời gian chăm sóc con khi con cần Bố.

         Bố ơi, Bố đã làm quá nhiều điều cho cuộc sống của con có ý nghĩa hơn... Tất cả những thời gian qua, những sự việc qua, con đều khắc ghi trong tâm trí. Bố là một mẫu người cha hoàn hảo, đáng để cho các người cha khác noi theo. Bố đã cho con nhiều lắm, con biết nói sao cho vừa đây? Tất cả những gì con làm là một tấm gương phản chiếu trong suốt tình thương con thấy được từ Bố.

         Suốt từ đó đến giờ, con chưa bao giờ nói "Con thương Bố!"

         Có thể Bố cho rằng điều đó là đương nhiên, rằng con không bao giờ chú ý đến những gì Bố làm cho con hay rất nhiều thứ Bố đã hi sinh cho con...

         Nhưng không, Bố ạ. Con biết chứ! Có thể con đã luôn luôn không nói gì, không một lời cám ơn về những gì Bố làm cho con. Nhưng giờ đây con đã lớn,con đã nhận ra rằng những gì Bố làm là vì Bố yêu thương con và muốn đem đến cho con những điều tốt lành nhất.

         Giờ đây con biết rằng Bố làm càng nhiều cho con có nghĩa là càng ít hơn cho bản thân Bố. Con nhìn quanh, rất nhiều bậc bố mẹ luôn quan tâm tới bản thân mình trước hết, rồi sau đó mới đến con cái của họ. Trong những đôi mắt thơ ngây ấy, con thấy một sự mất mát mà con không bao giờ biết. Bố đã cho con nhiều hơn những gì con xứng đáng.

         Giờ đây, khi rất nhiều người đang oán trách cha mẹ họ về việc xử sự không đúng với con cái, con muốn cám ơn Bố về tất cả những gì Bố đã làm cho con. Bố đã cho con những lời dặn dò từ gan ruột và tận đáy lòng, con muốn nói "Con rất tự hào về Bố!". Con chỉ muốn nói với Bố rằng mãi mãi trong cuộc đời này, con biết ơn Bố vô vàn và con thương Bố rất nhiều, Bố của con ơi!"

         Vậy là một con người vĩ đại đã qua đời. Ông chẳng phải là nhà chính trị nổi tiếng thế giới, một bác sĩ lừng danh, một người hùng chiến tranh hay một biểu tượng của thể thao. Ông chẳng phải là người thường xuất hiện trên những trang báo. Nhưng ông là một trong những người đàn ông vĩ đại nhất. Ông là Bố của tôi!!!

         Có lẽ Bố biết mình thành công với cương vị một người chồng, một người cha, một người anh, một người em, một người con và một người bạn. Tôi tự hỏi có bao nhiêu nhà triệu phú có thể làm được như vậy?!?

         Đầu tiên và trên hết, người là cha của ta; và bất cứ điều diệu kỳ nào được sống qua cùng cha, dù chỉ một ít trong những năm đầu, đều ảnh hưởng sâu sắc đến ta suốt phần đời còn lại...

         Tôi rất vui khi người khác gọi cả tên đệm của mình: "Thái Hà!". Bố cũng luôn gọi tôi như vậy và có vẻ còn thích gọi như thế hơn cả tôi nữa... Vì chỉ riêng hai từ "Thái Hà" thôi đã chứa đựng bao nhiêu ý nghĩa với Bố. Tên tôi được ghép bởi hai quê hương "Thái Bình" và "Quảng Hà". Đó chính là sự kết hợp hoàn hảo giữa tình yêu của bố mẹ. Bố muốn trong tên tôi có một phần được tạo nên bởi quê hương... Tôi hiểu được rằng lòng Bố luôn hướng về quê hương, dành tình yêu sâu sắc cho nơi mình sinh ra và lớn lên... Và Bố cũng luôn tự hào khi gọi con gái Bố "Thái Hà" với một ý nghĩa đặc biệt ít ai hiểu được...

         Giờ phút cuối cùng trong đời, Bố nằm bất tỉnh. Yên lặng quá. Tôi bất lực đứng bên Bố. Tôi đặt tay Bố vào tay mình, và nắm chặt. Bàn tay Bố thật to lớn, xương xẩu, thô giáp nhưng vẫn ấm áp. Tại sao trước đây tôi chưa hề làm như thế?! Bố không bao giờ tỉnh lại nữa, chắc Bố đau đớn lắm... Nỗi đau tinh thần còn lớn hơn cả nỗi đau thể xác khi Bố phải từ giã cuộc sống với bao tâm nguyện còn dang dở... Tôi chỉ thấy đôi mắt nhắm nghiền của Bố tuôn ra hai dòng lệ cuối cùng... Tôi thường nhớ lại hình ảnh này và cảm thấy được trấn an rất nhiều bằng cách nhớ hành động giản dị nắm tay Bố trong những giờ phút cuối cùng trong đời. Một động tác tưởng như rất nhỏ bé, nhưng lại giúp hai người kết nối nhau nhanh và chặt. Tôi lại nhẩm đọc bài thơ Đôi Bàn Tay Bố mà tôi viết tặng Bố hồi nhỏ, Bố đọc xong rơi nước mắt...

                                               Đôi bàn tay Bố

                                           Sớm khuya tảo tần

                                             Làm lụng vất vả

                                           Nuôi con khôn lớn

 

                                              Đôi bàn tay Bố

                                          Sao mà nhăn nheo

                                          Chắc tại nắng đấy

                                                ....................

 

 

 

Link trên báo:

 

http://ngoisao.net/tin-tuc/phong-cach/choi-blog/viet-cho-bo-nguoi-con-yeu-nhat-2840289.html

 

 

 
 

Thái Hà (Nhân Văn Blog)

chimennho_baytoinhungvisao

nhanvanblog86@gmail.com

http://www.facebook.com/thaiha811

 
 

 


Tác giả: © dothaiha - nhanvanblog.com

Bài viết liên quan
Nội dung đang được cập nhật.
Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi
Người là cuộc tu hành đẹp nhất kiếp này của tôi
Chẳng cầu trong những năm tháng đẹp nhất gặp được người tốt nhất, chỉ nguyện những năm còn sống được tương phùng, lựa chọn một tòa thành sống với nhau đến già. ...
Tiếng dương cầm vọng mãi
Tiếng dương cầm vọng mãi
Chẳng ngôn ngữ nào êm dịu và trầm lắng cho bằng ngôn ngữ của thi ca Chẳng âm điệu nào thiết tha cho bằng cung thanh trầm của khúc nhạc... Tôi có một tình yêu lớ...
Nắng ấm quê hương
Nắng ấm quê hương
Quê hương là gì hở cha?Ai đi xa cũng nhớ nhiều... Phải thừa nhận rằng từ trước giờ, con chưa bao giờ nghĩ đến khái niệm Quê hương. Và cũng chưa một lần, con tự ...
THÀNH NGỮ TRUNG HOA

THÀNH NGỮ TRUNG HOA

Ngọc bất trác, bất thành khí  Nhân bất học bất tri lý Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ Vô duyên ...
Status 129 trên Nhân Văn Blog

Status 129 trên Nhân Văn Blog

Âm nhạc luôn luôn là nguồn hạnh phúc cho tất cả mọi người sống trên trái đất. Không có âm nhạc thế ...
43 câu nói ý nghĩa

43 câu nói ý nghĩa

1. Bộc lộ sự nóng nảy ra ngoài, đó gọi là bản năng. Kìm nén sự nóng nảy vào bên trong, đó gọi là ...
Như một người cha

Như một người cha

Trong cuộc đời mỗi chúng ta, luôn có những người đã dạy ta một điều gì đó khiến cuộc đời ta thay ...
Người tuổi Dần

Người tuổi Dần

Trời sinh người tuổi Dần rất nhạy cảm, và có giác quan thứ sáu, có khả năng nhìn thấu nội tâm của ...

"Nhân sinh nhược chích như sơ kiến....
Nếu cuối cùng mọi thứ đều phải tan biến, chỉ xin được giữ lại ánh nhìn buổi ban sơ..."

Bụng chứa thi thư, 

phong thái tự đẹp!

Hữu xạ tự nhiên hương

Ngọc bất trác, bất thành khí 

Nhân bất học bất tri lý

Nhất tự thiên kim

Thiên ngôn vạn ngữ

Tri nhân tri diện bất tri tâm

Video clip