Đừng tuyệt vọng
Tôi ơi, đừng tuyệt vọng
Lá mùa thu
Rơi rụng giữa mùa đông.
Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo
Con diều rơi cho vực thẳm buồn theo.
Đừng tuyệt vọng
Tôi ơi, đừng tuyệt vọng
Nắng vàng phai
Như một nỗi đời riêng.
Đừng tuyệt vọng
Em ơi, đừng tuyệt vọng
Em hồn nhiên
Rồi em sẽ bình minh
Có đường xa và nắng chiều quạnh quẽ
Có hồn ai đang nhè nhẹ sầu lên...
Đằng sau cái vẻ mặt bất cần là những nỗi khổ tâm chìm sâu trong lòng. Có người khổ tâm nhiều, có người khổ tâm ít, nhưng tất cả đều đang phải đấu tranh với những khó khăn trong cuộc sống...
Thời gian trôi đi... Mặt đất trở nên tẻ nhạt như cảnh vật vào mùa đông và lòng người cũng trở nên chai đá như những tháng hè nóng bức... Cuộc sống bộn bề không biết bao lo âu, phiền muộn, thất vọng... Mình đã mất rất nhiều thời gian chỉ để tập trung vào những buồn bực vì những sợi dây bị đứt, treo lòng thòng – những điều mà chẳng thể thay đổi!
Không phải tất cả mọi người đều công bằng, tất cả mọi người đều chân thật. Nhưng với một sự nỗ lực nhất định, đôi lúc kết quả lại không được như mình mong muốn...
Có nhiều sự việc nho nhỏ trong đời sống thường ngày, những khó chịu vụn vặt, có thể dễ dàng đưa đến bất bình và chia rẽ. Khi mình kéo căng một sợi dây thun, hoặc nó sẽ đứt, hoặc nếu bất ngờ mình buông nó ra, nó sẽ co mạnh lại và làm mình đau. Nhưng nếu mình từ từ bình tĩnh, để nó trở về vị trí cũ một cách nhẹ nhàng, nó sẽ không đứt và cũng không làm mình đau...
Ban đầu sự việc xảy ra trông có vẻ kinh khủng, đau khổ và bất công, nhưng khi lấy tấm gương của cuộc đời ra để đối chiếu, mình hiểu được là nếu không có những giây phút ấy để mình vượt qua mọi khó khăn thì mình khó có thể thấy được sức mạnh, ý chí của bản thân... Mọi việc đều diễn ra có chủ đích mà không có gì gọi là tình cờ hay may rủi cả. Nếu không có nó cuộc đời này chỉ là một lối đi thẳng tắp, một con đường mà không có đích đến cũng như mình sống từng ngày mà không hề ước mơ... Thật sự con đường đó rất an toàn và dễ chịu, nhưng sẽ rất nhàm chán và vô nghĩa...
Sau màn đêm u tối, lạnh lẽo thì ánh nắng mặt trời ban mai tươi sáng sẽ xuất hiện. Vượt qua những khổ đau và nước mắt thì nụ cười, niềm tin sẽ đến. Có thể nụ cười của mình sẽ đến chậm và mất khá nhiều thời gian, nhưng nó nhất định sẽ đến...
Luôn luôn có niềm hi vọng trong cuộc đời,
dù chỉ bắt đầu từ một tia sáng nhỏ...
Nhân Văn Blog
chimennho_baytoinhungvisao
http://www.facebook.com/thaiha811