抱琵琶红妆粉面拂身起舞唱前世今生
Bào pípá hóngzhuāng fěn miàn fú shēn qǐwǔ chàng qiánshì jīnshēng
Ôm đàn tỳ bà,
Cài trang sức đỏ,
Thoa chút phấn son,
Thân cất điệu múa,
Hát chuyện kiếp trước, kiếp này...
在座满堂何人听懂我心声
zài zuò mǎn táng hé rén tīng dǒng wǒ xīn shēng?
Ngồi đầy khán phòng,
người nào nghe thấu hiểu được tiếng lòng của ta?
夜倚小楼轻醉盏愁凌月亭水映
Yè yǐ xiǎo lóu qīng zuì zhǎn chóu líng yuè tíng shuǐ yìng
Đêm dựa vào lan can, nhẹ say vài chén rượu,
sầu dâng cao, trăng phản chiếu xuống dưới nước
欲凭栏静观堤岸微灯
yù píng lán jìng guān dī'àn wēi dēng.
Muốn dựa vào lan can an tĩnh ngắm hoa đăng bên bờ sông
晚风无事又拂过
Wǎn fēng wú shì yòu fú guò,
Cơn gió đêm nhàn rỗi nhẹ nhàng lướt qua
醒了景中迷醉人
xǐng le jǐng zhōng mí zuì rén,
Tình trong cảnh vật không nhận ra người
又乱了思绪痛了旧痕
yòu luàn le sī xù tòng le jiù hén.
Lại suy nghĩ lung tung nỗi đau vết sẹo cũ
浓妆重彩舞榭歌台唱忆曲金门
Nóng zhuāng zhòng cǎi wǔ xiè gē tái chàng yì qū jīn mén,
Hóa trang đậm nét bước lên sân khấu hát khúc nhớ Kim Môn
演欢颜悦面素绎淡情
yǎn huān yán yuè miàn sù yì dàn qíng.
Diễn cảnh vui vẻ mà ngoài mặt vẫn đạm tình
台上钟芦管弦声
Tái shàng zhōng lú guǎn xián shēng,
Trên đài chuông la sáo đàn hòa âm vang
台下酒客谁人听
tái xià jiǔ kè shéi rén tīng,
Dưới đài khách uống rượu ai chịu nghe đây?
饮半醉半醒半世浮生
yǐn bàn zuì bàn xǐng bàn shì fú shēng.
Uống cho nửa tỉnh, nửa say, nửa kiếp phù sinh
曾与你梨园纵歌剑舞纷飞一曲倾世人
Céng yǔ nǐ líyuán zòng gē jiàn wǔ fēnfēi yī qū qīng shì rén,
Từng cùng người nơi vườn lê hát khúc ca múa,
kiếm phiêu bồng một khúc khuynh thế nhân
如今战火淋侵血染了黄尘
rújīn zhàn huǒ lín qīn xuè rǎn le huáng chén.
Lúc này lại chiến hỏa lâm li vấy máu nhuộm đầy bụi vàng
抱琵琶红妆粉面拂身起舞唱前世今生
Bào pípá hóng zhuāng fěn miàn fú shēn qǐwǔ chàng qián shì jīn shēng,
Ôm đàn tỳ bà,
cài trang sức đỏ,
thoa chút phấn son,
thân cất điệu múa,
hát chuyện kiếp trước, kiếp này...
在座满堂何人听懂我心声
zàizuò mǎn táng hérén tīng dǒng wǒ xīn shēng?
Ngồi đầy khán phòng, người nào nghe thấu hiểu được tiếng lòng của ta?
兵临城下山河破碎故国随风陨
Bīng lín chéng xià shān hé pò suì gù guó suí fēng yǔn,
Tình thế nguy cấp, núi sông vụn vỡ, cố quốc theo gió chôn vùi
摧昔日繁华终成空景
cuī xī rì fán huá zhōng chéng kōng jǐng.
Đập nát phồn hoa năm xưa cuối cùng chỉ còn lại cảnh hoang tàn
惆怅青丝生华发
Chóu chàng qīng sī shēng huá fà,
Sầu muộn làm làn tóc xanh điểm bạc
行迹若无根浮萍
xíng jì ruò wú gēn fú píng,
Dấu tích tựa như cánh bèo trôi
终沦落流离是非凄境
zhōng lún luò liú lí shì fēi qī jìng.
Cuối cùng lênh đênh trôi dạt trong thị phi cảnh thê lương
曾与你梨园纵歌剑舞纷飞一曲倾世人
Céng yǔ nǐ lí yuán zòng gē jiàn wǔ fēn fēi yī qū qīng shì rén,
Từng cùng người nơi vườn lê hát khúc ca múa,
kiếm phiêu bồng một khúc khuynh thế nhân
如今战火淋侵血染了黄尘
rú jīn zhàn huǒ lín qīn xuè rǎnle huáng chén.
Lúc này lại chiến hỏa lâm li vấy máu nhuộm đầy bụi vàng
抱琵琶红妆粉面拂身起舞唱前世今生
Bào pípá hóng zhuāng fěn miàn fú shēn qǐwǔ chàng qián shì jīn shēng,
Ôm đàn tỳ bà,
cài trang sức đỏ,
thoa chút phấn son,
thân cất điệu múa,
hát chuyện kiếp trước, kiếp này...
在座满堂何人听懂我心声
zàizuò mǎn táng hérén tīng dǒng wǒ xīn shēng?
Ngồi đầy khán phòng, người nào nghe thấu hiểu được tiếng lòng của ta?
当鲜血染侵戎装箭穿其身化凌烟忠魂
Dāng xiān xiě rǎn qīn róng zhuāng jiàn chuān qí shēn huà líng yān zhōn ghún,
Khi máu tươi nhuộm thắm quân trang, mũi tên xuyên vào tấm thân hóa thành khói hồn kiên trung
只憾此去无缘与你渡余生
zhǐ hàn cǐ qù wú yuán yǔ nǐ dù yú shēng.
Chỉ tiếc như thế không có duyên cùng người trải qua kiếp đời còn lại
唯一曲兰陵入阵霓裳羽衣诉弦外悲情
Wéi yī qū lán líng rù zhèn ní shang yǔ yī su xián wài bēi qíng.
Chỉ còn lại khúc Lan Lăng nhập trận, nghê thường vỹ y, cây đàn kể lể chuyện bi tình
不求台下谁人能与之共鸣
Bù qiú tái xià shéi rén néng yǔ zhī gòng míng!
Cũng chẳng cần dưới đài có ai đồng cảm cùng ta đâu!
弦断曲终应了结 不堪此生
Xián duàn qǔ zhōng yīng liǎo jié bù kān cǐ shēng.
Dây đàn đứt khúc nhạc tan, kết thúc hết, chịu không nổi kiếp này.