Mười năm phong trần, mười năm tung tích, mười năm cố sự, đối với tôi chớp mắt như chuyện ngày hôm qua, đối với người khác mà nói cũng chỉ là một mùa hoa nở, mấy độ lá rơi. Phong cảnh mà tôi từng đi qua, những câu chuyện mà tôi gặp phải, đều trở thành tư liệu thơ, lạc vào trong văn, cùng với những kẻ trần thế như chúng ta, tương kiến tương vọng. Nhìn như u buồn, nhưng thực tế là minh tịnh ôn uyển, mỗi một ngọn cỏ mỗi một gốc cây đều có linh hồn, mỗi một từ mỗi một câu đều có tình...
Phong cảnh mà tôi từng đi qua
những câu chuyện mà tôi gặp phải, đều trở thành tư liệu thơ, lạc vào trong văn, cùng với những kẻ trần thế như chúng ta, tương kiến tương vọng.