Thi thoảng mình chỉ ước đang được đứng hay nằm dài trên một ngọn đồi cao. Xung quanh toàn là cỏ xanh ngát. Một mình, lặng thinh, rời xa tất cả.
Mình sẽ ở đó, ngắm nhìn cỏ cây. Nghĩ dăm ba chuyện rồi tự cười, tự khóc một mình. Đôi lúc ở một mình khiến mình nhận ra nhiều điều đáng yêu ở thế giới này hơn.
Không gian ấy sẽ có thật nhiều gió, thoáng đãng và thật tự do. Mình chỉ việc nhắm mắt và rồi miên man trong dòng suy nghĩ. Sẽ chẳng ai làm phiền được cả.
Mình thích gió, cả gió lớn và dịu dàng. Mình cũng thích được tự do. Làm những điều mình muốn. Nhưng cuộc đời vốn không thể quá ích kỉ. Hôm nay qua rồi thì sẽ đến ngày mai, ngày mai nữa, chúng ta chẳng thể lửng lơ đâu đó trên những ngọn đồi xanh mãi được. Thế nên cho mình trốn đi vài tiếng đồng hồ thôi cũng được...
Thi thoảng mình chỉ ước
đang được đứng hay nằm dài trên một ngọn đồi cao. Xung quanh toàn là cỏ xanh ngát. Một mình, lặng thinh, rời xa tất cả.